Tổ mẫu an vị trên đài cao, hưởng thụ trăm lời cung kính nịnh hót. Thế nhưng, nghe xong lời vừa rồi, đôi mắt bà thoáng chốc rung động, tựa hồ bị đâm trúng chỗ yếu. Có phải tôn nhi đã nói sai chăng?
Không, hắn không hề nói sai, mà là nói quá đúng.
Ngoài đại phòng ra, con cháu Dụ gia tuy đông đúc, nhưng kẻ có thể gánh vác cơ nghiệp lại chẳng mấy ai.
Các trưởng bối thì đều có chút công danh, song con cháu trong phòng chỉ biết ăn chơi hưởng lạc, ca ca hát hát, nào có ai chịu khó tâm đi theo con đường công danh. Nếu không nhờ lão thái thái trước kia chu toàn, cho con cháu nhập học Quốc Tử Giám, thì kỳ thi này, cả Dụ gia e cũng không một người dự thi.
Lão thái thái lặng im, mắt nhìn chằm chằm dung mạo tuấn lãng của nam nhân trước mặt.
Dụ Lẫm chẳng những diện mạo càng giống tổ phụ, mà cả tính tình cũng y hệt. Có điều, hắn còn cương nghị hơn, lạnh lùng hơn, đúng là “hậu sinh khả uý”.
Hắn không hề để tâm đến sắc mặt biến đổi của tổ mẫu, chỉ nói thẳng, giọng trầm ổn mà dứt khoát:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play