Tô Dĩnh lập tức hiểu ngay lời Lãnh Tô ám chỉ. Bởi vì vấn đề việc làm sau khi tốt nghiệp, dạo gần đây cô em gái riêng cùng cha khác mẹ kia của cô vừa mới gây ra một trận ầm ĩ.

Hai năm trước, chuyện “cô bảo mẫu nhỏ” hóa ra lại là con riêng của cha Tô được nhận về Tô gia, có thể nói từng chấn động cả một thời gian dài.

Khi đó, Tô Tuyết vốn chỉ là người làm thêm dịp nghỉ hè do Tô Dĩnh thuê về. Nhưng sau khi chuyện thân phận bị phanh phui, để tỏ ra mình trong sáng, hiền lành, Tô Dĩnh còn khuyên cha mẹ chấp nhận Tô Tuyết. Sau đó, cô lại đối xử với Tô Tuyết còn tốt hơn cả với em trai ruột của mình. Kết quả là tự rước sói vào nhà, để đến hôm nay trở thành cục diện rối rắm này, hối hận thì đã muộn!

Hiện giờ, mẹ vì chuyện đó mà lạnh nhạt với cô, chỉ một lòng thương em trai. Cha thì cảm thấy có lỗi với đứa con riêng kia. Địa vị của Tô Dĩnh trong Tô gia đúng là khó xử đến cực điểm!

“Lãnh Tô! Cô đừng có khinh người quá đáng!” – Tô Dĩnh tức giận đến xanh cả mặt, không nhịn nổi nữa mà lên tiếng.

“Thẹn quá hóa giận? Vừa mới tốt nghiệp mà hình tượng hoa khôi giảng đường thanh cao trong sáng đã sắp vứt bỏ rồi à?” – Lãnh Tô chẳng hề kiêng nể, còn cố tình châm chọc thêm.

“Lãnh… Tô!” – Cả người Tô Dĩnh run rẩy, nhưng vì Giang Mặc vẫn đứng bên cạnh nên cô cố nén lại cảm xúc đang bùng nổ.

Thấy Tô Dĩnh tức đến phát run, Thẩm Vân theo bản năng rụt vai, len lén lùi sang một bên, giảm bớt sự hiện diện. Dù sao, cả hai đều là thiên kim tiểu thư, mình thân phận nhỏ bé, đứng gần e lại bị vạ lây.

Về phần Giang Mặc, từ đầu đến cuối chỉ giữ vẻ mặt nhàn nhã xem kịch, khóe môi cong lên như đang thưởng thức màn đấu đá này.

Thái độ bàng quan ấy khiến Lãnh Tô nhìn mà không khỏi thấy chán ngán thay Tô Dĩnh. Rõ ràng Giang Mặc chẳng hề có tình cảm gì với cô ta. Nói cách khác, bất kể theo kịch bản gốc hay không, mối tình đơn phương của “Tô đại hoa khôi ” này chắc chắn chỉ như hòn đá ném xuống sông, chìm nghỉm không tăm tích.

Người ngoài xen vào sao?

Xem bộ dáng Tô Dĩnh, tựa như chẳng khác kịch bản gốc bao nhiêu. Nhưng nghĩ lại, điểm lệch lạc vốn bắt đầu từ chính đêm nay. Theo nguyên tác, Giang Mặc lẽ ra phải gặp Lãnh Tô trong toilet, diễn ra màn anh hùng cứu mỹ nhân mà kết duyên.

Nhưng lúc này, kẻ cản trở Giang Mặc trên đường chính là Tô Dĩnh!

Vậy rốt cuộc Tô Dĩnh có phải “người ngoài kịch bản” hay không, chuyện này vẫn khó nói chắc được.

Chỉ cần nghĩ đến việc vì Tô Dĩnh làm chậm trễ, mà khiến Lãnh Tô trong kịch bản gốc suýt bị làm nhục ở toilet, trong lòng cô đã dâng lên lửa giận. Dù Tô Dĩnh có phải “người ngoài” hay không, có đứng sau điều khiển hay không, thì ấn tượng và thiện cảm của Lãnh Tô đối với Tô Dĩnh đã rơi xuống mức thấp nhất!

“Chó ngoan không cản đường, tránh ra!” – Nhìn Tô Dĩnh rưng rưng nước mắt, cắn chặt môi dưới, dáng vẻ đáng thương hướng ánh mắt cầu cứu về phía Giang Mặc, Lãnh Tô liền tức đến nghiến răng.

Giang Mặc chính là người đàn ông của cô, sao có thể để Tô Dĩnh mơ ước!

“Cô ta… Giang Mặc ca ca…” – Tô Dĩnh tức đến đỏ mặt, nhưng vẫn cố kìm nén. Cuối cùng, không còn cách nào khác, chỉ đành tủi thân cầu xin Giang Mặc.

“Chậc chậc chậc, Tô đại hoa khôi à. Không phải tôi nói cô, thất tình lục dục vốn là bản năng của con người. Cô cứ cố gắng đè nén thế, không sợ làm hỏng thân thể sao? Mai này nếu thật sự xảy ra chuyện, thì có muốn khóc cũng chẳng còn chỗ khóc đâu!” – Lãnh Tô châm chọc, ánh mắt lại không rời khỏi vòng ngực của Tô Dĩnh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play