Đáng xấu hổ, thật sự quá đáng xấu hổ!!!
Dưới ánh mắt hung dữ của Lam Y, người nọ dường như đã chuẩn bị từ trước, bước đến, thuận tay vớt cậu rồi mang thẳng vào bể tắm. Lam Y cũng buông bỏ giãy giụa, bộ dáng như chẳng còn thiết sống.
Người kia chậm rãi cùng tiểu giống cái đặt mình vào trong bể. Sau khi bảo đảm mực nước sẽ không ngập đến cậu, Văn Viễn cầm lấy sữa tắm trẻ em bên cạnh, bắt đầu tỉ mỉ gội rửa cho Lam Y. Trong làn nước ấm áp và những động tác nhẹ nhàng kia, Lam Y dần an tĩnh lại, chậm rãi buông lỏng để hưởng thụ.
Tục ngữ có câu, đời người như cưỡng bức, không thể phản kháng thì cứ hưởng thụ đi. Vậy nên Lam Y cũng mặc kệ, bắt đầu thuận theo mà tận hưởng... Nhưng để báo thù đôi chút cho việc người đàn ông này vừa làm, cũng để thỏa mãn cái tính nghịch ngợm của mình, Lam Y không thành thật mà vung vẩy hai tay, hất nước bắn tung tóe, làm Văn Viễn ướt hết cả người, còn phải cẩn thận che chở cậu khỏi bị sặc. Thấy thế, Lam Y càng chơi càng hăng, chẳng buồn để ý gương mặt ngày càng tối sầm của đối phương. Cho đến khi… hiện thực báo ứng, bụng nhỏ của cậu bị xoa nắn!
Không sai, thật sự bị sờ! Một đại nam nhân như cậu lại bị một gã đàn ông khác đụng chạm nơi riêng tư, Lam Y suýt chút nữa hộc máu tại chỗ. Trinh tiết của cậu, cứ thế mà mất vào tay một tên đàn ông! Nếu là phụ nữ thì thôi đi, cậu còn có thể tự an ủi mình vì quá soái nên mới bị chiếm tiện nghi. Nhưng đây lại là một gã đàn ông! Bị đàn ông sờ mó là cái quỷ gì chứ?!
“Đệc mịa, đừng có sờ mông tôi a! A a a! 110, 119, 120, gọi ai cũng được, mau tới cứu với, ở đây có biến thái a!”.
(*) 110,119,120: Cái này là mấy số khẩn cấp bên trung, 110: gọi cảnh sát, 119: gọi cứu hỏa, 120: gọi cấp cứu y tế.
Sự thật chứng minh, không có biến thái nhất, chỉ có biến thái hơn. Sau một loạt hành vi đáng khinh kia, Lam Y chẳng khác nào con cá mặn chết trôi, mềm oặt trong lòng đối phương, lặng lẽ thương tiếc cho tiết tháo của mình. Trong lòng thầm thề: sau này nhất định phải đòi lại, nhất định!
Về sau, mỗi lần nhớ lại đoạn ký ức này, Lam Y đều nghiến răng ken két. Giá như lúc đó bỏ qua chuyện vặt vãnh ấy thì đã chẳng sao. Bởi lẽ tuy cậu có sờ trở lại thật, nhưng số lần bị sờ thì nhiều đến mức… cặn cũng chẳng còn!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT