“…”  
Âm thanh của người kia bỗng nhiên im bặt.  
“Xin hỏi… có chuyện gì sao?” Lam Y cho rằng đối phương đã rời đi, liền bước tới, vung tay khẽ sờ thử. Kỳ quái, rõ ràng người vẫn còn ở đây, sao lại không nói lời nào?  
“Em… là nói thật sao?” Mặc Kỳ nhìn cậu chằm chằm, trong mắt lộ rõ vẻ khó tin.Anh quan sát kỹ, mới phát hiện đôi mắt kia quả thực đang mở to, nhưng ánh nhìn lại hoàn toàn vô thần. Không nhịn được,anh đưa tay vẫy mấy cái ngay trước mặt cậu.  
“Đúng vậy, không sai. Cho nên anh xem có thể bật đèn lên một chút không? Trong phòng tối quá.” Giọng Lam Y thành khẩn, nhưng không hiểu sao đối phương lại chẳng chịu bật đèn. Hơn nữa, vừa rồi cậu còn cảm giác có một luồng gió nhẹ thổi qua mặt mình… nơi này chẳng lẽ có cửa sổ sát đất?  
“Được, tôi đi bật ngay. Em… nếu mệt thì nằm nghỉ ngơi một chút.”  
“Ừm, phiền anh.” Lam Y thuận theo vòng tay dịu dàng của Mặc Kỳ, chậm rãi nằm lại xuống giường. Ngay sau đó, cậu nghe thấy tiếng cửa khép lại.  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play