Bùi Ngọc Hành bề ngoài vẫn giữ vẻ bình thản, nàng vốn dĩ chỉ là một cô nương mồ côi, trong tay chẳng có gì, lấy đâu ra tư cách đòi hỏi vừa có nhân tài vừa có gia thế. Nhưng thấy Linh Sam đỏ mắt vì bất bình, nàng chỉ khẽ cười, giọng dịu dàng an ủi:
“Linh Sam, lão thái thái chưa quyết, người còn bảo cho ta thời gian xem xét thêm. Ngươi chớ buồn, gả ai mà chẳng vậy. Bao nhiêu nhà cao cửa rộng, chủ mẫu trong đó cũng chưa chắc sống được yên lành. Chỉ cần nhân phẩm không tệ, ta thấy cũng chẳng sao.”
Linh Sam nhìn nàng bình đạm như nước, trong lòng lại dâng lên một cơn hận sắt không thành thép, chỉ thở dài, nghẹn lời.
Đúng lúc ấy, đại nha đầu của Lục Vân Lan tìm đến.
“Biểu cô nương, thì ra ngài ở đây, làm nô tỳ tìm mãi. Các cô nương đều đang ở phòng khách. Trong cung vừa ban xuống một sọt quả vải, tứ tiểu thư mời ngài qua nếm thử.” Nha đầu vừa nói vừa tha thiết nhìn sang.
Ngọc Hành thật ra không muốn đi, nhưng nghĩ gần đây đã từ chối mấy lần, e rằng sẽ khiến người khác khó xử, đành theo nàng vào phòng khách.
Khi đến nơi, nàng thoáng sững người. Trong phòng khách đã bày mười một sọt quả vải, vừa khớp với bảy vị công tử và năm vị tiểu thư trong phủ — trừ nàng.
Không ai dự phần cho nàng cả.
Rõ ràng quả đã được phân chia xong, nhưng khi nàng xuất hiện, không khí bỗng chốc trở nên lúng túng, cả quản sự lẫn nha đầu đều khó xử.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT