Nếu khi quay đầu mà bị phán một chữ “Hạ”, thì hẳn là nếm đủ khổ sở.
Bùi Ngọc Hành bầu bạn với Lục Vân Lan rất lâu, giúp nàng sửa sang vài câu chữ, rốt cuộc mới định ra được một bài thơ.
Đại gia khổ công cả đêm, cuối cùng cũng nộp xong tác nghiệp.
Đêm khuya, Lục Vân Tranh trở về thư phòng, Trà Trà liền dâng toàn bộ bài tập lên.
Hắn thay đổi y phục, ngồi xuống án thư, một tờ một tờ xem qua. Chẳng mấy chốc đã xem hết mười quyển, sắc mặt liền trầm xuống, lạnh giọng hỏi:
“Ngươi làm việc thế nào lại kém cỏi thế? Còn thiếu một bản, chẳng lẽ không biết?”
Trà Trà sững sờ, vò đầu nghĩ mãi. Trong phủ ngoại trừ đại cô nương đã xuất giá, còn lại cộng lại chẳng phải vừa đủ mười người sao? Hắn thu bài tập nhiều năm, chưa từng sơ sót.
Lục Vân Tranh ném xấp giấy xuống bàn, ánh mắt lạnh lùng quét qua:
“Tự mình nghĩ cho rõ, nếu không, đêm nay khỏi cần ngủ!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play