Lúc bước ngang bàn làm việc, Bạch Loan Loan vô tình thấy một túi tài liệu đặt trên đó. Cô tò mò mở ra, nhướng mày: là hợp đồng chuyển nhượng cổ phần.

Phương Hiệp Văn đi đến phía sau, vòng tay ôm eo cô, cằm tựa lên bả vai cô: "Đây là 5% cổ phần công ty, anh chuyển từ phần của anh sang cho em. Về sau, nó là của em rồi."

Bạch Loan Loan nhìn con số 5% trên giấy tờ, không nhịn được bật cười: "Một vạn mà đổi được 5% cổ phần, Phương tổng đúng là hào phóng nha?"

Phương Hiệp Văn cười khẽ: "Sao lại gọi là hào phóng được? Anh không phải người của em à? Nếu không phải anh cần giữ tỉ lệ cổ phần tuyệt đối để dễ quản lý công ty, thì anh đã chuyển hết sang tên em rồi ấy chứ."

"Chỉ là hiện tại công ty vẫn chưa có lợi nhuận, còn đang nợ ngân hàng một khoản, cổ phần cũng chẳng đáng giá mấy, em đừng để tâm."

Bạch Loan Loan quay người, xoa nhẹ mặt anh: "Sao lại không để tâm? Phương tổng của em sau này chắc chắn sẽ lên bảng Forbes, đến lúc đó công ty này chính là do em may mắn hốt được phần lời rồi~"

Phương Hiệp Văn bật cười, đôi mắt thâm trầm trở nên dịu dàng nhìn cô: "Chỉ có mình em mới tin tưởng anh như vậy."

Bạch Loan Loan nghiêng đầu cười nhẹ: "Em là bạn gái anh, không tin anh thì tin ai?"

Ngoài cửa sổ nắng chiều dịu dàng chiếu qua tấm kính, bên trong căn phòng, một đôi nam nữ đang ôm nhau, cảnh tượng ấm áp đến yên bình.

Nhờ sự kiên trì và nỗ lực của Phương Hiệp Văn, cộng thêm sự hỗ trợ đúng lúc của Bạch Loan Loan, công ty cuối cùng cũng được mời tham gia một buổi hội thảo giao lưu thương mại. Chính tại sự kiện này, họ đã thành công ký được đơn hàng đầu tiên. Dựa vào bước đệm ấy, công ty dần dần khẳng định được vị trí.

Đúng lúc Bạch Loan Loan hoàn thành chương trình thực tập và nhận bằng tốt nghiệp, công ty của Phương Hiệp Văn cũng đi vào ổn định.

Sáng hôm đó, cô vẫn còn mặc áo ngủ, nằm trên giường nhìn anh diện vest chỉnh tề, cài cà vạt trước gương. Bộ vest đen vừa người, toát lên khí chất vừa lịch lãm vừa có chút... phong trần quyến rũ.

Phương Hiệp Văn xoay người, thấy cô cứ nhìn chằm chằm thì bật cười: "Nhìn gì mà ghê vậy?"

"Nhìn anh đẹp trai thôi~"

Nghe cô khen, khoé miệng anh cong lên, cúi người hôn nhẹ lên trán cô: "Ngoan nào, anh sắp trễ rồi, bữa sáng anh nấu sẵn để trong nồi, lát nữa chỉ cần lấy ra ăn. Trưa thì ra ngoài ăn đại cái gì đó, tối anh về sớm nấu cho em một bữa hoành tráng nhé."

Bạch Loan Loan ngoan ngoãn gật đầu, khiến anh mềm lòng, có chút không nỡ: "Thật ra, như em nói tối qua đấy, anh cũng nghĩ nên thi lên thạc sĩ. Cơ hội không có nhiều, mà tốt nghiệp rồi đi làm thì sẽ không còn thời gian nữa. Với lại, anh nuôi được em mà, đúng không?"

Nghe đến đó, cô chỉ biết bất đắc dĩ gật đầu: "Rồi rồi, em sẽ suy nghĩ kỹ. Giờ anh đi làm đi, trễ rồi đó~"

Phương Hiệp Văn nhìn đồng hồ rồi gật đầu: "Ừ, vậy anh đi trước nhé. Nhớ suy nghĩ kỹ, đừng vội quyết định đi làm liền."

"Biết rồi mà ~"

Sau khi tốt nghiệp, Bạch Loan Loan nhận được thông báo chính thức từ tòa soạn nơi từng thực tập. Ngoài ra, vài công ty mà trước đó cô từng nhận dịch tài liệu thuê cũng đồng loạt gửi thư mời làm việc, chủ yếu là vị trí trợ lý biên tập hoặc phiên dịch. Mức lương, phúc lợi đều khá tốt.

Thế nhưng, dù đã nhận được hàng loạt lời mời hấp dẫn, Bạch Loan Loan vẫn chưa trả lời công ty nào cả. Phương Hiệp Văn thấy vậy liền ra sức thuyết phục cô thi tiếp cao học. Cả buổi tối anh thao thao bất tuyệt khiến đầu cô muốn nổ tung.

Tiễn anh ra khỏi nhà, cô nhìn lại thời gian làm việc được ghi trong các lời mời, rồi quyết đoán cầm tờ đơn đăng ký thi cao học điền ngay trong ngày. Khi Phương Hiệp Văn về tới, vừa mở cửa đã thấy tờ đơn xin thi cao học đặt trên bàn.

Mắt anh sáng rực, vui mừng hỏi: "Em định thi thật à?"

Cô ngẩng đầu lên, thấy anh cười hớn hở như đứa trẻ được quà liền chọc ghẹo: "Đúng rồi đó~ Ai kia không phải đã tuyên bố sẽ nuôi em ăn học sao? Em mà không thi thì còn mặt mũi nào cho người ta giữ lời? Lỡ mai mốt anh đình công không nấu cơm thì sao~"

Phương Hiệp Văn nghe vậy liền nắm tay cô, cười rạng rỡ: "Bảo bối, em cứ yên tâm thi, trong thời gian em học, anh sẽ là chỗ dựa vững chắc nhất. Anh đảm bảo dinh dưỡng cho em đầy đủ, nhất định nuôi em trắng trẻo mập mạp!"

Cô liếc mắt nhìn anh: "Vậy sau khi em thi xong thì sao? Không nấu nữa à?"

Anh cười ôm lấy cô: "Sao thế được. Cả đời này anh sẽ nấu cơm cho em, chỉ cần em không ngán, anh sẽ nấu hoài cho em ăn."

Giọng anh trầm xuống, ánh mắt đầy chân thành: "Vì vậy... lấy anh nhé, Loan Loan. Anh muốn chăm sóc em cả đời."

Vừa dứt lời, anh rút ra một chiếc hộp nhỏ từ túi, quỳ xuống, giơ nhẫn ra trước mặt cô, ánh mắt đầy tha thiết.

"Anh biết hiện giờ anh chẳng có gì, cũng không nên vội vàng như vậy. Nhưng anh thật sự rất muốn được ở bên em mãi mãi. Anh hứa, sau này mỗi đồng anh kiếm được đều để em tiêu. Nhà, xe đều đứng tên em. Vậy... em có đồng ý gả cho một người hiện tại chẳng có gì ngoài trái tim yêu em thật lòng không?"

Chiếc nhẫn đơn giản, viên kim cương nhỏ xíu, chắc là anh dồn hết tiền tiết kiệm vào rồi. Tuy công ty đã vào guồng, nhưng phần lớn lợi nhuận đều đem trả nợ ngân hàng, còn lại chẳng được bao nhiêu.

Màn cầu hôn này đúng là bất ngờ. Bạch Loan Loan cầm lấy chiếc nhẫn, ngắm nghía một lúc rồi giơ tay ra, đưa cho anh: "Sau này giàu lên rồi thì đền cho em cái nhẫn to hơn nha, em muốn loại vừa sáng vừa chói nhất luôn~"

Nghe vậy, Phương Hiệp Văn mừng rỡ như điên: "Nhất định! Nhất định luôn! Vậy là em đồng ý rồi đúng không?"

Bạch Loan Loan cười cong mắt: "Anh đoán xem?"

Không chờ thêm, anh lập tức ôm cô xoay vòng vòng giữa phòng, cười lớn đầy vui sướng. Tiếng cười vang vọng khắp căn nhà, lan cả vào tim người nghe.

Cầu hôn thì thành công rồi, nhưng vì công ty đang vào giai đoạn quan trọng, hai người bàn nhau đợi khi dự án hiện tại kết thúc mới đi đăng ký kết hôn. Còn đám cưới thì dự kiến sẽ tổ chức vào đầu xuân năm sau.

Cả hai đều mang hộ khẩu theo người, nên việc đăng ký cũng rất thuận lợi. Khi ra khỏi Cục Dân chính, nhìn tấm ảnh chụp hai người cười tươi in trên tờ giấy hồng có dấu đỏ nổi bật bên dưới, Phương Hiệp Văn nắm tay Bạch Loan Loan, cảm giác hạnh phúc tràn ngập từ trong ra ngoài.

"Về thôi vợ yêu, mình về nhà!"


 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play