"Tĩnh Nhã à, con đừng buồn nhé. Con và Thừa Bân là chị em, ba cũng thương con mà. Ông ấy đã hứa với mẹ sẽ cho con rất nhiều tiền làm của hồi môn. Con là con gái, công ty các thứ chỉ có thể để cho Thừa Bân, nhưng con yên tâm, sau này mẹ sẽ bảo Thừa Bân lén chuyển cho con một ít. Con đừng giận, cũng đừng buồn nhé."
Vân Lam rõ ràng đã vui lên, cả người trở nên tràn đầy sức sống. Thấy mình trong gương, cô ta chủ động lấy lược từ tay Tĩnh Nhã tự chải đầu, mái tóc rối bời trong nháy mắt đã biến thành một bím tóc đuôi sam buông trước ngực. Tự tết tóc cho mình xong, cô ta còn kéo Tĩnh Nhã lại, gỡ tóc cô bé ra:
"Tĩnh Nhã, mẹ tết cho con một bím tóc giống mẹ nhé? Tết tóc kiểu này trông người dịu dàng, lại có khí chất tiểu thư khuê các. Kiểu tóc này là bà nội con dạy mẹ đấy."
Vân Tĩnh Nhã ngồi đó, cô bé như một con búp bê xinh đẹp tinh xảo, nhưng mẹ cô lại không thấy được sự tan nát và đau khổ trong mắt cô.
"Tĩnh Nhã, con thấy chưa, mẹ đã nói không cần lo lắng. Chỉ cần Chí Nho làm xong thủ tục, chúng ta vẫn là một gia đình hạnh phúc. Bà nội con cũng không cần lo nữa, mẹ sẽ thuyết phục Chí Nho dọn về đây ở cùng mẹ."
Vân Lam hoàn toàn chìm đắm trong trạng thái hưng phấn, mọi phiền não giờ đây đều tan biến, cô ta toàn tâm toàn ý chờ Chu Chí Nho đến đón.
Chu Vãn Phong đã đi từ lúc nào không biết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT