"Mà nói đi cũng phải nói lại, có một điểm tôi vẫn không rõ lắm, cô luôn nói Chu Chí Nho yêu cô, nhưng rốt cuộc hắn yêu cô ở điểm nào?"
Khóe miệng Chu Vãn Phong đang cười, nhưng trong mắt lại sâu không thấy đáy.
Vân Lam nhíu mày:
"Đương nhiên là thích tôi. . . thích vẻ ngoài xinh đẹp, đơn thuần, lương thiện. . . ừm. . . anh ấy chính là thích tôi."
"Nhưng thế thì không đúng. Tuổi xuân của phụ nữ rất ngắn, hai năm nữa cô cũng chẳng còn sót lại chút thanh xuân nào. Mặt sẽ có nếp nhăn sâu như bà Trương, mí mắt chùng xuống, cơ bắp nhão nhoét. Cô xem cánh tay cô bây giờ này, lỏng lẻo chảy xệ. Lại nói cô đơn thuần? 'Đơn thuần' là để miêu tả những cô gái trạc tuổi Tĩnh Nhã, bốn mươi mấy tuổi mà còn nói đơn thuần, chẳng phải là nói cô ngu ngốc sao? Người ta nói bốn mươi tuổi không còn mê muội, sao còn dùng từ đơn thuần, không rành thế sự? Vậy mấy cô gái mười sáu, mười bảy tuổi phải dùng từ gì để miêu tả?"
Chu Vãn Phong tiếp tục nhận xét:
"Lương thiện? Cô đã làm được việc thiện nào? Quyên góp cho tổ chức từ thiện nào? Cứu giúp trẻ em nghèo? Chỉ khi không còn gì để khen người ta mới nói một người lương thiện. Mà lương thiện còn có một cách giải thích khác, đó là dễ bị lừa."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play