Lần này thi khảo sát chất lượng vừa xong, quả thật có kẻ vui người buồn.
Bành Xuân Yến thi cực kỳ tệ, trong hơn trăm học sinh thì cô đứng tận 90 mấy. Cảm giác như đang nắng chang chang thì bị sét đánh ngang đầu. Nhìn lại cuốn Lộc Đỉnh Ký của mình, cô ủ rũ than:
“Sớm biết thế này thì đã không đọc, tiểu thuyết võ hiệp đúng là hại người.”
Diêm Thục Tĩnh và Phùng Hồng Anh thì thành tích cũng ngang ngang nhau.
Diêm Thục Tĩnh xếp hạng 50 mấy, có chút khó chịu, mắt hoe đỏ. Ba cô làm ở ủy ban huyện, mẹ thì làm ngân hàng, bình thường rất coi trọng chuyện học hành. Lần này kết quả tệ, bố mẹ càng dứt khoát bắt cô phải ở ký túc xá, nói là ở lại sẽ có không khí học tập hơn, làm cô vừa cười gượng vừa khổ sở.
Phùng Hồng Anh thì lại không mấy bận tâm, cầm bài thi xong chỉ nói vẫn ở ký túc xá cho xong, nếu về nhà thì cả ngày bị cằn nhằn, phiền phức.
Ngược lại, Hồ Thúy Hoa thi không tệ, đứng hạng 17. Thành tích kiểu này trên nhìn chẳng bằng ai, dưới nhìn lại hơn khối người, đủ để khiến cô ta vui mừng. Nhất là lần này —— Cố Thanh Khê thi lại không tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play