Tan học buổi tối xong, trong ký túc xá mọi người đều đã trở về. Ngay cả Diêm Thục Tĩnh và Phùng Hồng Anh – vốn thường không hay ở lại trường – cũng có mặt. Ba của Diêm Thục Tĩnh làm ở huyện ủy, mẹ thì công tác trong ngân hàng. Cô ấy có làn da trắng, xinh xắn và thành tích học tập cũng khá tốt. Còn Phùng Hồng Anh, tuy là con gái nhưng cao lớn, thường xuyên vận động và thích chơi cầu lông cùng các bạn nam.
Thấy hai người bạn học này, Cố Thanh Khê bỗng cảm thấy rất thân thiết.
Diêm Thục Tĩnh xuất thân gia thế tốt, lại xinh đẹp, thời cấp ba từng là đối tượng thầm mến của không ít nam sinh. Trong lớp, còn có người ngầm so sánh cô ấy với Cố Thanh Khê.
Quan hệ giữa Cố Thanh Khê và Diêm Thục Tĩnh vốn không quá thân thiết, không phải vì có khoảng cách gì, mà là do ít tiếp xúc. Trong mắt Cố Thanh Khê, Diêm Thục Tĩnh là người thành phố, gia thế hơn hẳn, lại không ở ký túc xá, thường toát ra cảm giác xa cách, lạnh lùng và có phần kiêu ngạo.
Thế nhưng, ở kiếp này khi gặp lại Diêm Thục Tĩnh, Cố Thanh Khê lại thấy có chút gần gũi.
Sống lại một đời, cô đã không còn giữ sự kiêu ngạo và lòng tự tôn như thuở thiếu nữ nữa. Trái lại, cô còn nhớ rất rõ, sau này Diêm Thục Tĩnh từng giúp đỡ mình một lần.
Diêm Thục Tĩnh sau này cũng đỗ đại học, nhưng học ở một trường ngoài tỉnh chứ không phải thủ đô. Sau đó, cô ấy về tỉnh lị công tác, chồng là bác sĩ. Năm chồng của Cố Thanh Khê mắc bệnh nặng, cô từng tìm đến Diêm Thục Tĩnh nhờ hỏi thăm. Cô ấy cũng rất nhiệt tình, giúp giới thiệu bác sĩ, thậm chí còn nói có thể thay Cố Thanh Khê đi đăng ký. Chỉ tiếc sau đó chưa kịp thực hiện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT