Khi đi tới gần, Cố Thanh Khê không nhịn được cười nhìn Tiêu Thắng Thiên. Cô thật sự không ngờ, hồi trẻ anh lúc nào cũng mang cái vẻ lén lén lút lút thế này.
Tiêu Thắng Thiên tự nhiên cảm nhận được, mày rậm hơi nhướng, đôi mắt đen nhìn cô:
“Cười gì vậy?”
Cố Thanh Khê càng cười to hơn:
“Không có gì, chỉ thấy anh buồn cười thôi.”
Tiêu Thắng Thiên:
“Thật không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT