Editor: Hai mươi tư lá thư
Nguồn CV: Miêu Soái
Giới thiệu:
1
Ta tỉnh dậy.
Mở mắt ra, trước mặt là cảnh tượng xa lạ hoàn toàn: chăn tơ óng ánh, trần nhà sáng loáng, còn cạnh giường là một nam nhân lạnh lùng… đang trần như nhộng nhìn ta.
Không, chắc chắn là ta vẫn còn chưa tỉnh ngủ.
2
Khoan đã.
Nam nhân này… đẹp trai quá mức cho phép.
Mày kiếm mắt sáng, cơ bụng tám múi, cả người tỏa ra khí thế bá đạo.
Khí chất này… khí phách này… ôi trời ơi!
Ta bỗng bật ra tiếng lòng chân thật nhất từ trong huyết mạch:
“Ta chịu được.”
Nam nhân: “……?”
Ta nằm im, nghiêm túc gật đầu:
“Lại đây đi, không cần thương tiếc ta chỉ vì ta là một đóa hồng mong manh yếu ớt.”
3
Khoan đã, hình như ta… xuyên không rồi.
“Bớt diễn trò đi, Tô Mã Lệ!”
Nam nhân trước mặt đột nhiên bóp cằm ta, ánh mắt tà khí mà lạnh lùng:
“Đừng tưởng chỉ vì gả vào nhà họ Dạ, thì ta – Dạ Trục Tước – sẽ công nhận ngươi!”
Ối giời ôi, kịch bản quen thuộc ghê chưa.
Dựa vào nhiều năm kinh nghiệm đọc tiểu thuyết cẩu huyết, ta phân tích ngay:
Mình chắc chắn là nữ chính cứng đầu nhưng lương thiện, yêu sâu đậm nam chính nhưng chỉ có được thân xác chứ không có trái tim hắn. Ban đầu thì cả hai ngược tâm, rồi sau thì một bên ngược tâm một bên ngược thân, yêu hận tình thù, lúc cao trào biến hóa khôn lường, một loạt plot twist nổ tung trời…
Mà đã theo công thức này, chắc chắn ta còn phải có thêm một “muội muội bạch liên hoa” đẹp trong sáng ngây thơ để so sánh cho đủ bộ.
Quả nhiên, Dạ Trục Tước hừ lạnh:
“Ngươi chẳng qua chỉ là bản sao của Tô Ninh mà thôi.”
Ta: “……”
Ta: “…… Ai???”
Ơ? Tô Ninh cho ngươi bao nhiêu?
Ta đây, Kinh Đông, trả gấp ba!