Harry mơ một giấc mơ rất dài, rất dài, dài như bằng cả một thế kỷ.
Giấc mơ bắt đầu bằng những màu sắc sặc sỡ, đám người hỗn loạn nhớn nhác tụm năm tụm ba, ồn ào làm người ta phát phiền. Nhưng chẳng được bao lâu, đám người thưa dần, từ đầu ít đi một người, hai người, cho đến khi chỉ còn lại một hai người, và cuối cùng là cả khoảng trống mờ mịt không dấu vết, im ắng tịch mịch.
Những sắc màu quanh tầm mắt cũng dần biến mất, thay vào đó là những mảng đỏ và đen thật lớn, rồi tiếp đó, màu đỏ đọng lại như máu tươi cũng dần rút đi… Lâu dần, chỉ còn lại một màu đen thẳm tối mịt.
Một vùng đen kịt mênh mang vô bờ.
Một buổi hoàng hôn giăng đầy áng đỏ.
Có một tiếng động rất nhỏ đánh vỡ sự im lặng kéo dài dằng dặc, truyền vào lỗ tai Harry, mang theo mũi kiếm với thứ ánh sáng đỏ ánh vàng rạng rỡ đó rạch tan màn đêm dày đặc, ánh vào mắt Harry, Harry nằm trên giường chỉ cảm thấy tay chân nặng trịch, và cổ họng đau rát như lửa đốt.
Cậu ý thức được mình đã thực sự tỉnh lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play