Bước chân Harry thoáng dừng lại. Đã tới cửa mà cậu còn chưa nghĩ ra mình muốn nói điều gì, cụ Dumbledore xoay người lại nhìn cậu, sau mắt kính nửa vầng trăng là đôi mắt xanh lơ hiền lành bình tĩnh, khiến lòng người cảm thấy ấm áp theo:
“Con về rồi, Harry.”
“Vâng, thưa thầy.” Harry trả lời, suy nghĩ một hồi, định đi vào trực tiếp đặt câu hỏi – bất kể thế nào thì Dumbledore sẽ không làm cậu bị thương tổn bởi loại việc này. Lòng tin ấy không can hệ đến tình cảm, mà đơn giản chỉ là sự tin tưởng với hành vi ứng xử và nhân phẩm của người thầy mình của một học sinh – cụ Dumbledore đã từng lần lượt chiến thắng hai vị Chúa Tể Hắc Ám – cụ có thể sẽ vì “lợi ích lớn nhất” mà hi sinh Cậu Bé Được Chọn, nhưng tuyệt đối sẽ không vì thù oán hay tư lợi cá nhân mà làm hại một học sinh bình thường, “Giáo sư, mọi người đang nói tới việc thành lập đường nối phép thuật đó ạ?”
“Dĩ nhiên, Harry.” Dumbledore nói, “Xét thấy tình huống của Il…”
“Mình chẳng thể nào học nổi Bế Quan Bí Thuật.” Il đứng bên cạnh chán nản xen ngang.
“Il.” James cảnh cáo, nhưng cụ Dumbledore tựa hồ cũng chẳng để tâm, cụ chỉ hiền lành cười cười với Il, sau đó nói: “Bế Quan Bí Thuật là một phép thuật cao cấp dòng hiếm, quá khó đối với một đứa nhỏ mười một tuổi, cộng thêm việc tuần sau con sẽ phải đi cùng ta đến chỗ đó – e rằng chúng ta chẳng còn thêm thời gian đợi Il học giỏi Bế Quan Bí Thuật nữa rồi.”
Harry trầm tư một hồi: “Giáo sư, thầy có chắc chắn chứ ạ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT