Tầng mây tản ra, vầng thái dương cao cao treo trên đỉnh đầu, tỏa ra hàng vạn những tia sáng rực rỡ.
Mặc dù đứng trong bóng râm có mái che, Harry vẫn cảm thấy một tia váng vất. Tiếng ồn ào nhốn nháo xung quanh lúc này như bị phóng to lên vô hạn, truyền vào trong lỗ tai tạo thành cảm giác phiền nhiễu không thể diễn tả được. Chưa bao giờ có lúc nào muốn chửi ầm lên một trận đến thế, cậu hít sâu một hơi mới đè được lửa giận đang cuộn lên nôn nóng trong lòng xuống – nhưng không cách nào bình ổn được độ run rẩy trên bàn tay đang cầm chiếc kính hai chiều: “Xảy ra chuyện gì? Có phải ông nhầm lẫn gì không?”
Người phía bên kia đầu gương nói gì đó.
“James xin nghỉ phép rồi?” Harry thì thào lặp lại, “Từ tối qua đã không thấy người rồi hay sao? Chuyện đã ồn ào lắm? …Tối qua?”
Cậu cảm giác mình thoáng bắt được một cái gì đó.
Tối qua… Không thể là dùng lò sưởi, Il chưa từng học Độn thổ, mà Độn Thổ Kèm thì cần chính Il phải phối hợp trước, Khóa Cảng phải đăng kí, cũng không thể tùy tiện lấy ra được… Xe Bus Kỵ Sĩ.
Đầu óc Harry lặp lại những chữ này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play