Lần lượt có người xuất hiện, lần lượt có người rời đi… Cậu cứ lần lượt, lần lượt giơ đũa phép, những chuyện hoang đường, căn bản không thể xảy ra…
Cậu đang mơ một giấc mơ rất dài. Cậu đang bước đi trong một đường hầm rất dài, rất tối, không có âm thanh, cũng không có ánh sáng. Tựa hồ cậu đã trải qua rất nhiều chuyện, nhưng cậu không thể hiểu được tại sao mình lại gặp phải những chuyện này – những chuyện đó thật khó tin, căn bản không thể nào tồn tại, hoang đường vô vị tựa như việc cậu giết chết Snape vậy…
Dài như trải qua cả một đời, cậu dần dần nghe thấy có tiếng nói, cậu nhận ra được tiếng nói đó là thuộc về Snape, nhưng cậu không thể nghe rõ được rốt cuộc người đó đang nói gì, chỉ có thể tiếp tục chờ đợi, chờ đợi tiếng nói tiếp theo, hoặc là ánh sáng…
Tỉnh dậy một lần nữa là đã đêm.
Ánh trăng yếu ớt chiếu vào từ ô cửa sổ, rèm cửa đã phai màu phập phồng theo làn gió, phát ra tiếng động rất khẽ.
Harry ngồi dậy từ trên giường, đầu mướt mồ hôi, cậu còn nhớ rõ đoạn hình ảnh ngắn ngủi vài giây trước: tia chớp xẹt qua bầu trời, Tử Thần Thực Tử hiện ra tại Spinner’s End, ánh sáng màu lam chiếu sáng mặt của gã cùng với người nữ phù thủy – là Dora.
Harry run lên, tiếp đó cậu bật cười, vứt bỏ hình ảnh hoang đường – hoang đường y như những thứ lúc trước, đó khỏi óc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT