Nhà kho bỏ hoang rơi vào quãng yên tĩnh ngắn ngủi.
Voldemort bật cười vừa tức giận vừa khinh miệt: “Harry, xem ra mi đã quên mất hai lần trước đó là ai đã lặp đi lặp lại bỏ qua cho mi, ta vô cùng hiếu kỳ, rốt cuộc là thứ gì đã khiến mi có thể tự tin như…” Tiếng y thấp xuống, biến thành Xà Khẩu rít lên, “…Như vậy, để đối mặt ta, ngỗ nghịch ta?”
“Ông cứ đoán xem?” Harry bình tĩnh đáp, cậu chăm chú nhìn Voldemort, ánh mắt theo từng cử động Voldemort mà di động.
Voldemort nghĩ tới điều gì đó, gương mặt thoáng vẻ e dè. Rồi y cười lạnh, nói, “Không phải đũa phép Cơm Nguội, Harry. Dumbledore còn chưa chết, làm sao lão ta có thể nỡ buông lá bùa cứu mạng đó để giao cho mi?”
Harry không trực tiếp trả lời câu hỏi, cậu chỉ nhẹ giọng nói: “Đừng tưởng tất cả mọi người đều giống ông, Riddle.”
Voldemort giận dữ, run đũa lên, một con rắn lớn như thùng nước hiện ra giữa không trung, răng nanh trắng hếu của nó bổ thẳng xuống Harry!
Harry lập tức vẫy đũa, những chiếc đèn lớn treo lủng lẳng trên trần nhà kho lung lay rơi xuống, nện lên đầu rắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT