Đêm hè oi bức, nhưng trong gian phòng lầu hai của Harry ở trang viên Potter vẫn bị che rèm dày kín mít, không lọt một chút ánh sáng nào vào, cứ tựa như bị yếm bùa “Khâu kín” hay “Dính vĩnh cửu” vậy.
Chiếc đèn lớn màu đen treo ngược trên đỉnh trần chiếu những vòng tròn sáng vàng lên mặt đất, những đồ nội thất còn mới tinh được bày biện cẩn thận, nhưng bức rèm dày nặng bịt kín cả không gian vẫn làm cho cả gian phòng như một hộp sắt bức bối – cùng lắm thì được coi như tinh xảo.
Lúc này là tám giờ tối, Harry đang đứng trước bàn sách đọc một tấm giấy da, cậu sầu não bứt tóc, rồi dùng bút chấm một ít mực xanh biếc vòng vòng lên mặt giấy da, trong miệng thỉnh thoảng còn lẩm bẩm: “Tả thực thế này thật nực cười!”, “Không đúng, không phải cái này, nên dùng ‘save’ hay ‘help’ nhỉ?”
Trên bức tường xanh nhạt đối diện bàn sách, Krum của đội tuyển quốc gia Bulgaria đang cau có cưỡi chổi bay tới bay lui.
Harry ngẩng đầu lên lơ đãng liếc sang, thậm chí còn chẳng để ý kỹ nhìn thấy gì, đã quay sang nhìn thời gian.
Tám giờ mười lăm. Cũng có nghĩa là cậu còn nửa giờ.
Harry lại cúi xuống nhìn tấm giấy da của mình, cậu cảm thấy mỗi chữ cái bên dưới đều thật nực cười, song… Harry thở dài, không để bạn giấy da này lặp lại vận mệnh như anh chị em nó trước đó – bay thẳng vào thùng rác cạnh bàn, mà rút một tấm giấy da mới, bắt đầu chép lại cẩn thận, ngay ngắn từng chữ từng câu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT