Chu Nhị Lang ngẩn người, Chu thị cũng lấy làm khó hiểu — tiểu tử con nít thì cần gì mua dao cạo râu?
Chu Cẩm Ngọc nghiêm túc giải thích:
“Râu của đại bá nhìn xấu lắm.”
Chu thị nghe thế, đại khái cũng đoán ra được nguyên nhân, bèn đem chuyện Chu Tú Cúc làm loạn vì bị ép hôn, thậm chí còn định t*ự s.át, kể sơ cho Chu Nhị Lang nghe.
Chu Nhị Lang hừ lạnh một tiếng, chẳng nói thêm gì nữa. Không cần tranh cãi vô nghĩa, chỉ cần có một ngày để bọn họ tự hiểu được: những gì từng khinh thường, chướng mắt, mới thực sự là trân quý vô cùng.
Người ta vốn không nhớ mình đã từng làm tổn thương ai, nhưng nhất định sẽ mãi canh cánh chuyện bản thân đã đánh mất.
Cả nhà cùng đi đến cửa hàng dụng cụ cắt gọt, mua một cái dao cạo râu. Hôm nay đã tiêu mất tiền bốc thuốc cho Ngọc ca nhi, cộng thêm hai lượng bạc ghi sổ, đến lúc tính tiền lại còn thiếu đúng… hai văn. Đếm xong, bàn tay Chu Nhị Lang thoáng khựng lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT