Gió cuồng phong ào tới, kéo theo mưa lớn trút xuống ào ào, cơn mưa này một cái liền kéo dài ba ngày!
Mấy nhà vui, mấy nhà buồn.
Nhà nào đã gặt xong lúa mạch, gom về nhà an toàn thì mừng như nhặt được vàng, vừa cảm tạ trời đất vừa biết ơn tộc trưởng cứu giúp.
Nhà nào nghĩ cố đợi thêm chút để được mùa hơn, nay thì bi thảm, cơm cũng chẳng nuốt nổi.
Trong thôn, phần lớn nhà cửa đều làm bằng gỗ đất, có khi chỉ là nhà tranh. Ngoài kia mưa xối xả, trong nhà cũng “tí tách tí tách” như mưa nhỏ, khí ẩm nặng nề, nấm mốc sinh ra khắp nơi. Chu Cẩm Ngọc vốn hay hen suyễn, dị ứng, nay lại tức ngực khó thở, sắc mặt nhợt nhạt, càng thêm khó coi.
Chu gia giờ đã có kinh nghiệm. Biết là trong nhà quá ẩm, Chu Đại Lang từ trước đã đốt sẵn khá nhiều than củi, đề phòng đúng lúc mưa dầm dài ngày, cháu trai phát bệnh thì còn có than hong khô nhà.
Chỉ là, Ngọc ca nhi vừa sợ ẩm vừa sợ khói, để luyện ra được thứ “than thật sự không khói” này, Chu Đại Lang chẳng biết đã chặt bao nhiêu củi, nung bao nhiêu lò, mò mẫm mãi mới chạm đến chút bí quyết. Nhưng xác suất thành công vẫn cực kỳ thấp.
Nhà Đại Lang may mắn mưa dột ít hơn, chỉ có một chỗ, nên ông bế Ngọc ca nhi qua đó, rồi một ngày vài lượt, kiên nhẫn dùng lò than hong khô chỗ chân tường.
Chu Cẩm Ngọc bỗng nhớ lại lời cảnh cáo cuối cùng khi nguyên chủ tan biến:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play