Tuy trên mặt Chu Nhị Lang không để lộ điều gì, nhưng Chu Cẩm Ngọc biết trong lòng cha mình chắc chắn rất khó chịu.
Ở Vũ Bắc hơn một tháng, cậu bé tận mắt thấy cha vì tình hình thiên tai nơi đó mà dốc hết tâm sức, đêm không dám chợp mắt; lại với thân phận người hiện đại, càng hiểu rõ cải cách thuế pháp của cha đối với toàn bộ Đại Càn triều có ý nghĩa vượt thời đại đến mức nào.
Một người vì nước vì dân đến thế, kết quả chẳng những không được khen thưởng, công lao không được ghi nhận, ngược lại còn bị áp đặt hàng loạt “tội danh” vô lý.
Nào là tự phụ ngạo mạn, không coi ai ra gì; nào là tham luyến nữ sắc, mất hết thể thống… Toàn là những lời buộc tội vô căn cứ, thật sự tìm chẳng ra lỗi, mà cứ nhất quyết phải đóng dấu lên người cha.
Đúng là: muốn ghép tội thì sợ gì không có cớ!
Chu Cẩm Ngọc vì cha mà ấm ức, run run nắm lấy tay ông:
“Cha, thôi đừng làm quan nữa, được không? Chúng ta về Chu Gia Trang làm đại địa chủ, cả đời vui vẻ, ăn no mặc ấm, không lo nghĩ gì hết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT