Ngày mai săn bắn mới chính thức bắt đầu. Ăn cơm trưa xong, nghỉ ngơi chốc lát, Nhị Lang và Đại Lang liền dắt Chu Cẩm Ngọc đi dạo quanh.
Là khu vực hoàng gia chuyên dùng để săn bắn, nơi này cỏ nước um tùm, phong cảnh hữu tình, hầu như giữ được dáng vẻ nguyên sinh, rất ít dấu vết con người. Thỉnh thoảng còn có thể thấy thỏ rừng hay nai hoa mai nhảy nhót chạy ngang.
Trong khoảnh khắc ấy, ba người như có cảm giác trở về Đại Thanh Sơn, trở về Chu Gia Trang, hít vào một hơi không khí mềm mại trong lành, phảng phất mùi vị tự do tự tại.
Ngày trước ở Chu Gia Trang từng ngóng ra thế giới bên ngoài, nay thực sự bước ra, lại thấy dấy lên chút hoài niệm nho nhỏ với Chu Gia Trang xưa.
Chu Nhị Lang và đại ca khẽ liếc mắt nhìn nhau, rồi cả hai không nhịn được bật cười. Chu Đại Lang cũng chỉ khẽ cười theo, không nói gì. Thật ra ở đâu cũng không quan trọng, chỉ cần cả nhà bên nhau, bình an yên ổn, so với tất cả đều quý giá hơn.
Chu Cẩm Ngọc ngẩng đầu, khó hiểu nhìn cha rồi nhìn đại bá. Chu Nhị Lang cúi người bế con lên, xoa xoa mái tóc nhỏ, cười nói:
“Đi nào, chúng ta ra phía trước xem thử.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play