Vĩnh Hòa Đế nghe hắn nói dưỡng sức, chăm sóc vương phi cho tốt, trong mắt thoáng hiện một tia mất tự nhiên. Con nối dõi ư… đời này Đoan Vương e là chẳng thể có. Thôi, không muốn nghĩ nhiều nữa, chuyện ủy quyền thì cứ làm trước đã.
Kinh Giao bãi săn cách kinh thành hơn hai trăm dặm. Đến nơi thì đã gần trưa. Chỗ đóng quân đã dựng sẵn doanh trại, phòng ốc tạm đủ kiên cố. Hoàng đế, phi tần và hoàng tử được ở tách biệt với người khác. Đại thần phẩm cấp cao thì được chia phòng đơn, thấp hơn thì vài người ở chung. Quân sĩ bình thường thì cắm trại ngủ lều.
Chu Nhị Lang phẩm cấp chẳng cao, nhưng lại là người thân cận bên cạnh hoàng đế. Ngụy Luân đã sớm chuẩn bị, phát cho Chu Nhị Lang thẻ phòng đơn.
Chu Nhị Lang nhận lấy, tiện tay nhét cho người truyền lời hai lượng bạc vụn. Dù chỉ là một kẻ truyền lời, nhưng cũng là người của Ngụy Luân.
Người nọ ân cần nói:
“Chỗ ở tạm thời, điều kiện có hơi sơ sài. Lát nữa nô tài sẽ cho người trải thêm một lớp đệm giường, tránh để buổi tối ngủ không yên.”
Chu Nhị Lang mỉm cười:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT