Mọi người đều bị cảnh tượng trước mắt làm cho chết lặng —— cần bao nhiêu dũng khí và bao nhiêu niềm tin mới có thể chẳng hề chần chừ mà nhảy xuống như vậy chứ!
Chu Đại Lang vững vàng đón được Chu Cẩm Ngọc trong khoảnh khắc đó, toàn bộ nghi ngờ trong lòng mọi người đều tan biến. Núi lở có thể nguy hiểm, nhưng đã trong tầm kiểm soát; Chu đại nhân đã chuẩn bị vạn toàn.
Chỉ có Chu Nhị Lang là biết rõ, người toát mồ hôi lạnh như tắm chính là mình. “Nguy hiểm nhưng trong tầm kiểm soát”? Ờ thì đúng là bình thường có trượt thì còn kiểm soát được, chứ kiểu nhảy bổ xuống tìm đường chết này thì “trong tầm kiểm soát” cái rắm ấy!
Lúc này, trong lòng Chu Nhị Lang, cơn giận dữ pha lẫn nỗi sợ hãi lớn gấp mấy lần xúc động. Chỉ cần chạy lên sườn núi thôi đã khiến hắn tim muốn nhảy ra ngoài, huống chi cái màn tung người giữa không trung vừa rồi, làm hồn phách hắn bay sạch.
Luôn luôn trấn định như Chu Đại Lang, giờ phút này ôm chặt lấy tiểu cháu trai, ngón tay cũng khẽ run lên. Hắn là người chứ đâu phải thần, vừa rồi đón được Ngũ hoàng tử, ngoài phản ứng nhanh nhạy ra, e cũng có phần vận may. Ai dám bảo lần nào cũng trăm phần trăm không thất thủ?
Ngũ hoàng tử lúc thấy Chu Cẩm Ngọc bình an vô sự thì cũng trút được hơn nửa nỗi sợ. Nhưng đồng thời hắn nhận ra gương mặt mình vừa rồi mất sạch thể diện, nguyên nhân chủ yếu lại do ảnh hưởng từ thói quen che chở thái quá của mẫu phi. Trong thâm tâm, hắn mơ hồ hiểu rõ: mình tuyệt đối không thể để thua trước mặt các huynh đệ khác.
Tính hiếu thắng cùng lòng tự trọng mãnh liệt đã khiến hắn một lần nữa bước lên Trạng Nguyên xa. Chu Cẩm Ngọc bò sát bên tai hắn, nhỏ giọng nhắc:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT