Thời đại nào thì con người cũng cần có tinh thần hưởng thụ sinh hoạt. Ở thời cổ đại – khi không có nhiều loại hình giải trí – tầm quan trọng của việc xã giao còn vượt xa sức tưởng tượng của người hiện đại.
Hôm nay là ngày nghỉ tắm gội của quan lại Đại Càn triều. Có người hẹn tụ tập cùng bạn bè lâu năm, có người mang theo vợ con đến Thái Bạch Lâu ăn cơm. Quan lớn quyền quý đi đến đâu cũng có. Khi nhà Chu Nhị Lang đến nơi, lại không còn chỗ ngồi. Trong đại sảnh tuy còn bàn, nhưng vì ngồi lẫn cùng nữ quyến người khác bất tiện, nên đa phần mọi người sẽ bỏ thêm chút phí dịch vụ để gọi phòng riêng.
Có nhu cầu thì tự khắc sẽ có giải pháp. Người hiện đại biết buôn bán, người xưa cũng vậy. Đặc biệt trong xã hội trọng nông ức thương, ai dám làm ăn thì đều có chút bản lĩnh riêng, đem việc kinh doanh làm cho lớn. Ý thức phục vụ của họ chẳng hề thua kém người nay: cung cấp riêng khu chờ nghỉ cho khách, có trà nóng, hạt dưa, điểm tâm nhỏ miễn phí.
Khu chờ còn chia ra nam và nữ. Mấy mẹ con đi về phía tây ngồi ở khu nữ khách, còn Nhị Lang cùng các cháu trai thì tìm chỗ ở khu nam. Một tiểu nhị mang trà đến, khom người lễ phép hỏi Chu lão gia tử:
“Khách quan, nơi này chúng tôi miễn phí dâng Đông Hồ Tuyết Lục và Thúy Phong Bạc Hào. Xin hỏi ngài muốn dùng loại nào?”
Lão gia sửng sốt, rồi cố ý nâng giọng, ngồi thẳng lưng nói:
“Cho ta loại Đông Hồ Tuyết Lục kia đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play