Đoan Vương xem qua mấy thiên sách luận của Chu Nhị Lang, ý tưởng quả thật độc đáo. Điều quan trọng là y có thể nhìn thấu tận gốc rễ vấn đề, lại còn đưa ra biện pháp giải quyết sáng tạo. Điểm này rất hiếm, nhất là khi tuổi còn trẻ. Tôi luyện thêm một phen, đúng là một thanh đao tốt, đến cả hắn cũng không nhịn được mà tán thưởng.
Chỉ là… tán thưởng thì tán thưởng, nhưng nếu một ngày nào đó thanh đao này chĩa về phía mình thì lại không hay ho gì.
Hắn còn thấy tiếc nếu nhân tài như vậy bị hủy hoại.
Không ngờ con trai độc nhất của Chu Nhị Lang lại mắc bệnh hen suyễn. Điều tra kỹ càng, thì ra sau bảy năm thành thân mới có một mụn con, nhìn dáng vẻ Chu Phượng Thanh quả thực khó có thêm con nối dõi.
Mà thiên hạ này, ngoài Triệu Tu ra, sợ chẳng còn ai có thể khống chế nổi căn bệnh suyễn kia.
Đứa nhỏ Cẩm Ngọc đúng là số khổ, nhưng cũng khiến người khác thương xót. Một mình lại phá tan thế cục, cứu được một viên mãnh tướng, ngay cả phụ thân cũng nhờ đó mà thoát nạn. Chậc chậc, chẳng trách Hạ Cảnh Thắng thích, hắn cũng thấy thích thật, thậm chí còn nghĩ nếu gặp được, chưa chắc không muốn ôm lấy tiểu tử vừa đáng thương vừa đáng yêu kia.
Ngày nghỉ tắm gội, Đoan Vương gọi ngự y riêng trong phủ đến, phân phó vài lời. Ngự y khom người lui ra, nhưng lại bị hắn gọi giật lại:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play