Sau một ngày bôn ba, mí mắt Chu Cẩm Ngọc đã bắt đầu sụp xuống. Chu Nhị Lang liền bế ngang con lên, để đầu con gối vào khuỷu tay mình, như vậy có thể ngủ được thoải mái hơn một chút.
Chu Vân Nương đưa tới một chiếc chăn mỏng phủ lên người con, dịu giọng nói:
“Không biết trong kinh thành có vị danh y nào giỏi hơn Tiết thần y hay không. Ngọc ca nhi thật đáng thương, nhìn thấy bao nhiêu món ngon lạ miệng, rõ ràng thèm muốn lắm, nhưng biết bụng mình yếu nên không dám ăn nhiều.”
Ánh mắt Chu Nhị Lang trầm xuống:
“Về sau Ngọc ca nhi muốn ăn gì, ta sẽ bảo người nấu riêng cho con thứ ấy.”
Chu Vân Nương mỉm cười:
“Ngủ say thế kia rồi, mau đặt con xuống đi, ôm mãi trên tay, chàng không thấy mỏi sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play