Đối với Lâm Sĩ Kiệt, Chu Nhị Lang vốn chưa bao giờ thực sự để vào mắt. Loại người như Lâm Sĩ Kiệt, căn bản không xứng làm đối thủ của hắn. Chu Nhị Lang đâu có tầm nhìn hạn hẹp như vậy, dính dáng dây dưa với hạng người ấy chỉ tổ mất mặt.
Ở phủ Nam Châu, từ thư viện đến trường học ai cũng biết giữa hai người có chút ân oán. Nhưng nếu hắn thực sự ra tay chèn ép Lâm Sĩ Kiệt, chẳng phải càng chứng tỏ mình hẹp hòi?
Chu Nhị Lang không cần làm gì cả, chỉ cần đi trên con đường làm quan của mình, từng bước thăng chức là đủ. Hắn càng leo cao, ngày tháng của Lâm Sĩ Kiệt sẽ càng khó sống.
Hắn dẫn vợ con đi theo người gác cổng băng qua hành lang thủy tạ thật dài. Một nha hoàn tiến lên hành lễ với Vân Nương, cung kính nói:
“Xin mời phu nhân và tiểu thiếu gia đi lối này.”
Chu Vân Nương căng thẳng, lòng bàn tay toát mồ hôi, không nhịn được liếc nhìn phu quân. Chu Nhị Lang hơi nâng cằm, dịu giọng trấn an:
“Đi đi, vi phu sẽ ở sảnh ngoài. Có việc gì thì bảo người gọi ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play