“Miệng nói đừng nóng vội, nhưng động tác lại nhanh nhẹn vô cùng…”
Đây là cái Tết Trung Thu náo nhiệt nhất mà Quý gia trải qua trong những năm gần đây. Chiếc bàn gỗ trong nhà suýt nữa không đủ chỗ ngồi, trên mặt bàn bày biện món ăn tuy không tính là nhiều, nhưng số lượng lại lớn, đủ để cho tất cả mọi người về nhà ăn no.
Sau khi ăn cơm xong, mọi người liền ở chính phòng hoặc ngồi hoặc đứng nói chuyện phiếm, nói về tình hình mấy năm nay của nhau, ngày tháng sống ra sao, rồi lại dặn dò thêm vài câu.
Nói đến chuyện Quý Nham Phong ra quầy hàng, Dương Thước trước kia cũng là chủ quán làm buôn bán nhỏ ở trên trấn, giờ liền cùng Quý Nham Phong có chuyện nói không dứt, “Anh cả buôn bán thế nào? Bánh cuốn này quả thật hiếm lạ, ta từ trước làm người bán hàng rong khi cũng chưa từng thấy, vẫn là anh cả kiến thức rộng rãi.”
Quý Nham Phong cười cười: “Việc buôn bán tạm được. Giờ thời tiết càng thêm lạnh, có người thích ăn đồ nóng hổi này. Ta liền nghĩ mỗi ngày lại làm thêm một chút canh mang theo, cũng là để thuận tiện cho mình.”
Ra quầy trên trấn không thiếu đói và khát, nếu tự mình nấu canh mang theo, trừ bán ra, mình còn có thể uống.
Dương Thước suy nghĩ một chút nói: “Như thế không tồi, chỉ là quay đầu lại trời càng ngày càng lạnh, canh kia sợ là chờ không kịp đến trấn trên liền lạnh rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play