Edit: Huyền Ảnh

Nạp Lan Tử nói xong, cũng không trông mong hai con gái nhỏ tiếp lời mình. 

Cô cúi đầu nhìn xuống, vừa hay thấy trên gương mặt trắng nõn của Thanh Lạc còn chưa kịp thu lại biểu cảm như đang suy nghĩ điều gì, lập tức trong lòng vui vẻ. 

Cô ngồi xổm xuống, bế Thanh Lạc lên, cười nói: “Tiểu Thanh Lạc của mẹ đang nghĩ gì vậy? Trông nghiêm túc thế.” 

Sau khi được xoa đầu, lại bị ôm vào lòng, đại yêu nào đó “……”. 

Bất quá, người nào đó tu luyện lâu như vậy, tu vi tăng trưởng, đồng thời độ dày của da mặt cũng tăng theo. 

Cô chỉ im lặng mấy giây, rồi không chút kiêng kị tiếp tục làm nũng, nói: “Mẹ, Tiểu Thanh Lạc đói rồi.” 

Về phần tôn nghiêm, đó là cái gì? Có ăn được không? 

Bên cạnh Thanh Đại cũng gật đầu, tỏ vẻ cô bé cũng đói. 

Nạp Lan Tử đặt Thanh Lạc xuống, rồi xoa đầu hai đứa con gái, nói: “Lần trước điều chế dịch dinh dưỡng chỉ còn lại mấy chai là hết rồi, mẹ bây giờ sẽ đi điều chế cái mới. Các bảo bối đợi một lát nhé.” 

Hai chị em cùng gật đầu, tiễn mắt nhìn Nạp Lan Tử vào căn phòng bên sâu nhất. 

Nạp Lan Tử đi rồi, Thanh Lạc mới bắt đầu quan sát căn phòng này. Căn nhà này không lớn, nhưng cũng tuyệt đối không nhỏ, ba phòng hai sảnh. Các góc đều được quét dọn sạch sẽ, đồ gia dụng đầy đủ, cả căn nhà tỏa ra cảm giác ấm áp. 

Thanh Lạc khó xử nhìn căn nhà này, không phải nói căn nhà không tốt, chỉ là hơi quá nhỏ. 

Nghĩ đến Hoả Chi Chu Tước chiếm nghìn mét vuông làm thiên điện, Thiên Chi Thanh Long chiếm cả bầu trời làm nhà, Huyền Vũ lấy biển cả làm nơi ở , v.v… 

Không nói đâu xa, ngay cả bản thân cô cũng chiếm Lục Đại Rừng lớn nhất Yêu Thú Tinh Vực — Mộc Hải Rừng làm nhà. 

So với căn nhà  tuyệt đối không vượt quá hai mươi mét trước mắt này, Thanh Lạc thở dài, xem ra nhà này thật nghèo, nhà ở chiều dài thậm chí chưa tới trăm mét. 

May mà cô tới, tiếp theo, cô nhất định sẽ nỗ lực tu luyện, sớm để nhà mình có diện tích vượt nghìn mét. Thanh Lạc siết chặt nắm đấm, trong mắt dường như bùng lên ngọn lửa hừng hực. 

Thanh Đại nhìn em gái ánh mắt kỳ lạ và không chớp mắt, bước chân lặng lẽ dịch sang bên vài bước. Ừ, cô tuyệt đối không phải sợ em gái mình, cô chỉ là… hơi sợ làm gián đoạn suy nghĩ của em mà thôi. Đúng, không sai, dáng vẻ nghiêm túc kia chính là đang suy nghĩ nhân sinh, tuyệt đối không phải thần kinh có vấn đề. 

Đã lập mục tiêu, Thanh Lạc lập tức có động lực. Tâm trạng rất tốt hỏi Thanh Đại: “Thanh Đại, ngươi biết làm gì kiếm nhiều tiền nhất không?” 

Thanh Đại bĩu môi, hừ hừ, Tiểu Thanh Lạc lại không gọi người ta là chị. Bất quá, ta là một người chị tốt, mới không so đo với em gái. Thế là tận trách trả lời: “Ta nghe thầy nói qua, trên đời này có ba nghề kiếm tiền nhất. Thứ nhất là năng lượng sư giỏi dùng thực vật xanh chế tạo năng lượng tề, thứ hai là nghề mạo hiểm mở hoang dã, cuối cùng là Linh Hồn Sư.” 

Thanh Lạc hiếu kỳ hỏi: “Những nghề này là làm gì?” 

“Tiểu Thanh Lạc, ngươi nhất định là lúc học không chăm chú nghe thầy giảng, nếu không sao lại không biết những thứ cơ bản này?” Thanh Đại như phát hiện bí mật lớn, rồi đắc ý tiếp tục nói: “Nếu ngươi gọi ta một tiếng chị, ta sẽ không nói với mẹ là ngươi học không nghiêm túc, nếu không thì, hừ hừ…” 

Thanh Lạc mặt đầy vạch đen nhìn tiểu nhân trước mắt đang nghiêm túc uy hiếp mình, không khỏi im lặng một lúc. Nghiến răng, quyết định giẫm tôn nghiêm dưới chân, nói: “Chị ơi, đều là em không đúng, lúc học không chăm chú nghe. Chị nói cho em biết đi.” 

Hảo gia hỏa, đây không chỉ là giẫm tôn nghiêm dưới chân, còn dùng chân nghiền vài cái. 

Thanh Đại nghe được tiếng “chị”, lập tức cảm thấy viên mãn. Khẽ ho một tiếng, thoả mãn tiếp tục giảng giải cho em gái. 

“Năng lượng sư là nghề hot nhất hiện nay, chỉ có Linh Hồn sư thuộc tính Mộc mới có thể làm năng lượng sư. Vì chỉ Linh Hồn sư thuộc tính Mộc mới có thể nuôi dưỡng thực vật, dùng những thực vật này chế ra các loại năng lượng tề. Đúng rồi, mẹ chính là một năng lượng sư, cái này em hẳn là biết chứ.” 

Thanh Lạc có thể nói mình không biết sao? Tất nhiên không thể, đành gật đầu: “Cái này em tất nhiên biết rồi.” 

Thanh Đại như tiểu đại nhân tiếp tục phổ cập khoa học: “Đế quốc Thiên Hải của chúng ta tuy lãnh thổ rộng lớn vô biên, nhưng dân số lại cách xa tiêu chuẩn. Chớ nói bên ngoài phạm vi Thiên Hải Đế Quốc đến giờ vẫn chưa khám phá ra gì, ngay trong Đế Quốc Thiên Hải cũng có rất nhiều nơi hiếm người lui tới, chờ người khai hoang. Lúc này cần những nghề như mạo hiểm giả, nghe nói thời gian trước có một mạo hiểm giả khai hoang được dị thực vật cấp chín, bán được giá trên trời một tỷ tám trăm tám mươi triệu điểm tín dụng đó.” 

Thanh Lạc mắt lập tức phát ra ánh sáng , tuy không biết một tỷ tám trăm tám mươi triệu là bao nhiêu, nhưng nhìn tổng tài sản của mình là 20 điểm tín dụng, lại nhìn Thanh Đại đầy hâm mộ, thì dù là đồ ngốc cũng biết đây là con số thiên văn, huống chi cô một chút cũng không ngốc. 

“Bất quá vì những nơi đó phần lớn có dị thú cường đại qua lại, cho nên đa số mạo hiểm giả sống trong cảnh mười chết một sống. Còn lại Linh Hồn sư là lực lượng vũ lực mạnh nhất Đế Quốc, cho nên một khi trở thành Linh Hồn sư, mỗi tháng không làm gì cũng có điểm tín dụng lĩnh.” 

Nghe xong giới thiệu về các nghề, Thanh Lạc chống cằm. 

Cô hiện mới mười tuổi, chuyện làm mạo hiểm giả có thể bỏ qua, việc có thể trở thành Linh Hồn sư hay không phải mấy ngày sau mới xác định, tạm chưa cần nghĩ. Còn năng lượng sư thì có thể cân nhắc, dù sao thiên phú chủng tộc của mình có liên quan đến những thực vật này. 

Nghĩ vậy, cô lập tức nói: “Vậy làm sao mới có thể trở thành năng lượng sư?” 

Thanh Đai sờ đầu, dứt khoát nói: “Ta cũng không biết, chắc là phải biết nuôi dưỡng thực vật. Nếu ngươi thật sự muốn biết, có thể xem sách điện tử mẹ mua về phương diện này.” 

Thanh Lạc nghe xong, lập tức từ ký ức trong đầu lục ra thông tin về sách điện tử. Nhanh chóng đi tới tủ bên cạnh, lấy ra một cuốn ghi chú điện tử. Đưa tay bấm trang, trên đó là thông tin về năng lượng sư, trang đầu chính là thời gian năng lượng sư xuất hiện. 

Ngàn năm trước, Đế Quốc Thiên Hải còn xa mới lớn mạnh như bây giờ, chỉ có vài hành tinh thích hợp cho con người sống. Xung quanh vũ trụ đầy rẫy các loại hung thú, con người tay trói gà không chặt. Tuy có vũ khí nhiệt uy lực cực lớn, nhưng không hiểu sao những vũ khí này lại vô dụng với hung thú, nên con người chỉ có thể rụt vào địa bàn của mình. 

Thế nhưng trong một lần thiên địa dị biến *** trên hành tinh con người sống, thực vật đột nhiên dị biến, bắt đầu tấn công con người, trong tình thế bất ngờ, con người thương vong thảm trọng. 

Ngay lúc đó, tầng lớp trên của Đế Quốc không biết từ đâu nhận được truyền thừa từ một năng lượng sư nào đó, và lấy ra máy kiểm tra Linh hồn đồng hành. 

Từ đó, con người có sức phản kháng. 

Trải qua trăm năm, mới quét sạch thực vật biến dị trên hành tinh, và dùng loại thực vật này chế tạo năng lượng tề giúp Linh Hồn sư đột phá. 

Dọn sạch nơi ở xong, con người bắt đầu hướng ánh mắt ra biển sao. Mất gần ngàn năm mới phát triển thành Đế Quốc như hiện tại. 

Thanh Lạc tiếp tục lật xem, thì thấy tiếp theo là cách để trở thành năng lượng sư. Mọi người đều biết, chỉ Linh Hồn sư thuộc tính Mộc mới có thể trở thành năng lượng sư cao cấp, nhưng năng lượng sư sơ cấp thì không nhất thiết. 

Chỉ cần có dị thực vật, nói chung chỉ cần biết phương pháp chế tạo năng lượng tề sơ cấp, bất kỳ ai cũng có hơn 50% cơ hội chế tạo thành công. 

Tuy đa số người đều biết phương pháp chế tạo, nhưng không có mấy người đi chế tạo. Nguyên nhân ở chỗ dị thực vật và phương pháp không phải thứ người thường có thể có được. 

Chưa nói dị thực vật giá trị ngàn vàng, ngay cả phương pháp chế tạo cũng là bí truyền trong gia tộc năng lượng sư, đời đời truyền miệng. Ngoài con cháu gia tộc, chỉ truyền cho đồ đệ, tuyệt không tiết lộ ra ngoài. 

Thấy chữ “đã tới cuối” trên ghi chú điện tử, Thanh Lạc tắt nó, đặt lại chỗ cũ. Nghĩ đến nội dung vừa đọc, Thanh Lạc suy tư. Cô không định bây giờ liền chế tạo năng lượng tề, cô có thể dùng thiên phú của mình trồng dị thực vật. 

Thanh Đại vừa nói mẹ các cô chính là năng lượng sư, không biết trong tay mẹ có hạt giống thực vật không. 

“Đúng rồi, mấy ngày trước không phải ngươi lấy hạt giống dị thực vật cấp một — Lục Kết Thụ đi sao, mấy ngày nay không có ở nhà cũng không biết nó thế nào rồi?” Thanh Đại ngồi trên ghế, thuận miệng nói. 

Dị thực vật cấp một? Lục Kết Thụ? Thanh Lạc mừng rỡ, nhanh chóng chạy đến phòng thứ hai từ cuối lên, bản năng cho cô biết đây chính là phòng của mình. 

Nhà này có ba phòng, một phòng bị Nạp Lan Tử cải thành phòng chế tác. Vốn dĩ song sinh nên ở chung một phòng, nhưng khi trước nguyên chủ nhất định muốn ngủ một mình, Nạp Lan Tử không có cách, đành ôm con gái lớn ngủ cùng mình. Thế là thành Nạp Lan Tử và Lâm Thanh Đại một phòng, nguyên chủ ở một phòng. 

Mở cửa, Thanh Lạc vốn tưởng sẽ thấy một căn phòng hợp sở thích tiểu cô nương, nhưng lại thấy bố cục đơn giản màu nhạt. Thanh Lạc nhướng mày, không biết nguyên chủ nghĩ gì, căn phòng này ngược lại hợp khẩu vị cô. Chẳng lẽ khẩu vị cô và một tiểu cô nương mười tuổi ngang nhau sao? 

Sau khi im lặng, Thanh Lạc từ dưới bàn lấy ra một cái hộp nhỏ. Hộp trong suốt, vừa nhìn là biết bên trong đựng một hạt cây cỡ quả óc chó. 

Mở hộp, lấy hạt cây kết xanh ra, cẩn thận kiểm tra, Thanh Lạc mới phát hiện bề mặt hạt cây trắng bệch đã chết. 

Do dự một chút, Thanh Lạc cắn ngón tay, thấy máu đỏ chảy ra, nhanh chóng nhỏ lên hạt cây, thấy hạt cây hấp thu hết rồi bắt đầu khôi phục sức sống, cô mới thở phào. 

Tuy máu của cô có thể khiến thực vật sống lại, nhưng lúc mới bắt đầu cô vẫn hơi lo. Dù sao đã đổi sang một cơ thể khác, ai biết còn có hiệu quả này không, giờ thử rồi, cô có thể yên tâm. 

Đúng lúc này, cô nghe tiếng gọi của Nạp Lan Tử, nhanh chóng cất hạt cây vào hộp, đi ra ngoài. 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play