Mưa càng lúc càng lớn, Lâm Niệm khoác áo ngoài của Ân Trình, cả người vẫn còn sợ hãi mà run rẩy, nước mắt không kìm được rơi xuống.
Y không dám tưởng tượng, nếu Ân Trình đến trễ một bước thì hậu quả thật sự không dám nghĩ tới…
Lâm Niệm rất sợ, nhưng vào khoảnh khắc tận mắt thấy Ân Trình đánh gục bọn xấu xa, y bỗng không còn sợ hãi nữa, cho dù dáng vẻ Ân Trình lúc đó còn dữ tợn hơn cả kẻ xấu.
Ân Trình ném xác xuống vách núi, nhặt ít củi khô mang về sơn động.
Mưa lớn ào ạt, củi ướt sũng được hắn dùng nội lực hong khô, rồi nhóm thành một đống lửa.
“Lại đây sưởi.” Ân Trình nói, giọng khô khốc, sau đó dịu đi một chút: “Kẻo nhiễm phong hàn.”
“Lâm Niệm?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT