Ân Trình mặc xong trung y, quay lưng về phía y: “Trận mưa này chẳng biết bao giờ mới ngớt. Từ đây về kinh, cho dù ta có dùng khinh công thì cũng phải mất ít nhất nửa canh giờ.”
Hắn nói thẳng: “Nói thật, ta lo ngươi cứ thế dầm mưa trở về chắc chắn sẽ sinh bệnh. Ở đây không nước không đồ ăn, đợi mưa tạnh cũng không phải kế hay.”
Lâm Niệm đỏ mặt, vội vàng nhét áo lót của Ân Trình vào trong váy sam.
“Nơi này giáp ranh giữa núi Đào Hoa và núi Vô Đầu, trước không thôn sau không quán, bất quá Dụ thân vương có biệt viện ở gần đây. Một chén trà nhỏ công phu là có thể đưa ngươi tới nơi.”
“Ừm…” Lâm Niệm khẽ kéo vạt áo hắn, thì thào: “Ta chuẩn bị xong rồi.”
Ân Trình lúc này mới quay đầu:
“Hơn nữa, ta nghĩ rồi. Nếu cứ ôm ngươi trở về, tuy tránh được tai mắt nhưng trong phủ ngươi còn có mật thám. Vạn nhất truyền ra ngoài thì thanh danh ngươi sẽ bị ảnh hưởng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT