Ngày thứ hai Chung Đường tỉnh lại, tự thấy giờ giấc vẫn còn sớm. Y cọ cọ vào chiếc chăn còn vương hơi ấm bên cạnh, lúc này mới phát hiện đạo trưởng nhà mình đã không còn ở đó.
“Sư huynh?” Chung Đường mơ màng khẽ gọi một tiếng, bàn tay vừa mới dò ra khỏi màn giường liền bị người nắm lấy.
Màn giường khẽ vén lên, mang theo một chút khí lạnh đầu thu. Lý Tị Chi nhét tay Chung Đường trở lại vào trong chăn, vỗ nhẹ lên người y nói: “Ngủ thêm một lát đi, ta về Kim Ô một chuyến, nếu không có việc gì sẽ về rất nhanh.”
Tuy lúc này Chung Đường còn chưa tỉnh hẳn, nhưng rốt cuộc đã hậm hực căm hận Vấn Uy cả một tối, lúc này trong lòng hiểu rõ, quấn lấy cánh tay Lý Tị Chi không chịu buông: “Sao có thể không có việc gì, vị nhị sư huynh tốt của chúng ta đã sai người đến tìm ngươi hơn nửa đêm, nhất định là có việc.”
“Có việc, ta cũng sẽ về nhanh.” Lý Tị Chi biết Chung Đường vẫn còn giận vì chuyện đêm qua, đành cúi thấp người xuống, hôn nhẹ lên trán y.
Nhưng không ngờ chính động tác này lại cho Chung Đường cơ hội. Y vươn hai cánh tay trắng nõn, quàng chặt lấy cổ Lý Tị Chi, đôi môi màu đường khẽ mấp máy: “Sư huynh… ở lại với ta một chút đi.”
Ánh mắt Lý Tị Chi hơi tối lại. Trên người Chung Đường vẫn còn vương lại mùi hương đường hoa của đêm qua khi y động tình, từng đợt nhẹ nhàng tựa như cùng với cánh tay y, câu lấy tâm thần Lý Tị Chi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT