Thu sang đông đến, mưa lạnh kéo dài, ngay cả chốn hoàng cung Đại Sùng lộng lẫy và xa hoa cũng không tránh khỏi nhuốm màu ảm đạm.
"Theo ý của nô tỳ, Thái Hậu nương nương chẳng qua chỉ là cảm lạnh sau khi vào thu thôi, tuổi cao nên mới có vẻ nặng hơn một chút. Nương nương không cần lo lắng." Bên hồ sen, màn mưa phùn đêm khuya vẫn chưa tạnh, rơi trên những bông sen tàn, phát ra tiếng "sàn sạt" liên tục. Trên hành lang dài dát vàng vẽ màu ven hồ, bốn, năm tiểu tỳ nữ mặc áo đỏ vây quanh một cung phi mặc áo lụa màu xanh đậm, từ từ bước đi.
"Bổn cung cũng mong là như thế. Sắp đến hỉ sự của Ninh Vương vào đầu xuân rồi, mong nàng sớm khỏe lại để còn cùng vui vẻ." Vị cung phi này khoảng hơn bốn mươi tuổi, phong hiệu là Khánh, là mẹ ruột của Đoan Vương Lý Tu Càn. Tuy không được sủng ái trong cung, nhưng bà cũng có chút địa vị.
Hiện tại Thái Hậu bị bệnh, bà ta y lệnh đến cung Thái Khang hầu hạ bệnh, nên bên mình không mang theo quá nhiều người hầu, để tránh bị người khác dị nghị.
"Không chỉ thế đâu, hỉ sự của điện hạ chúng ta có lẽ cũng sắp đến rồi." Vị tiểu tỳ nữ mặc áo đỏ khẽ mím môi, nhưng cũng rất chừng mực không nói rõ là chuyện gì, chỉ cười nói với Khánh phi.
Khánh phi cũng mỉm cười, đưa tay vuốt ve chuỗi mã não trên cổ tay, miệng ậm ừ đáp lại: "Phải nha... Bổn cung cũng mong là như vậy."
Đoàn người vừa đi vừa nói chuyện, mưa ngoài hành lang bỗng lớn hơn, thêm vào đó là gió lạnh thổi đến. Những chiếc đèn lồng cung đình bằng lưu ly dưới hành lang lay động, tấm rèm màu vàng sẫm cũng bay phất phơ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT