“Đi đâu đây?”
Câu hỏi này, lúc ấy Đồng Ngư chưa nghĩ đến, nhưng nơi chốn thì nhiều, thế nào cũng có chỗ mẹ Giang Tụng không thể tìm ra.
Đồng Ngư chỉ một lòng muốn giữ Giang Tụng lại.
Mà lúc này, Giang Tụng đã quên mất việc vừa rồi Đồng Ngư giảng giải kiến thức pháp luật, bị lời cậu làm cho kinh ngạc.
Hắn vốn đã không còn ghét Đồng Ngư nữa, chỉ là vẫn chưa gỡ bỏ cái nhãn “tự cho mình là đúng” khỏi người cậu . Ấn tượng của Đồng Ngư trong mắt Giang Tụng luôn là kiểu người làm gì cũng xuất phát từ “tôi”: tôi thấy thế này, tôi cảm thấy thế kia, tôi muốn làm cái nọ… như thể cả thế giới xoay quanh cậu ấy.
Nhưng không thể phủ nhận, kiểu suy nghĩ đó của Đồng Ngư lại mang một sức mạnh nhất định, tất nhiên không phải sức mạnh thể chất, mà là một loại sức mạnh khiến Giang Tụng dần nhận ra chính mình.
Và ngay lúc này, một câu nói nhẹ nhàng của cậu lại như kéo Giang Tụng vào thế giới “duy ngã độc tôn” của hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT