Một đêm này cho đến đã muộn, chống đỡ không nối Triệu Vân Tiêu mới ngáp một cái nằm xuống ngủ. Ở trong hơn hai mươi năm cuộc đời của Triệu Vân Tiêu đều là hòa bình. Mặc dù Lâm Minh Viễn mang đến cho hắn thương tổn rất lớn, nhưng ở dưới sự che chở của Vân Hỏa, hắn cũng đã sớm thoát ra khỏi thống khổ ly hôn, thậm chí nói hắn đã sớm quên mất những thứ gọi là thống khổ kia rồi. Khi hắn chìm đắm trong cuộc sống hạnh phúc sau khi kết hôn, chuyện của bộ lạc Ban Đạt Hi khiến lại một lần nữa cho hắn ý thức được cái thế giới này tàn khốc so với xã hội hiện thực.
Nhưng mà hắn lại hết sức rõ ràng, ngay tại lúc này, hắn không thể không có nguyên tắc mà mềm lòng, nếu không chờ đợi bọn họ có thể chính là tộc nhân của Ban Đạt Hi hy sinh, thậm chí còn có Vân Hỏa, Khang Đinh, Cát Tang, Kỳ La… Những thân nhân này đối với hắn hết sức quan trọng, cho nên, hắn không thể mềm lòng. Đây là nguyên tắc sinh tồn của xã hội nguyên thủy, hắn không thể dùng ánh mắt của người hiện đại để đòi hỏi, để xem xét.
Mà hắn cũng hiểu, trừ phi cái thế giới này thống nhất rồi, không thì xung đột ở giữa bộ lạc cùng bộ lạc tương tự như vậy là căn bản không cách nào tránh khỏi, hắn duy nhất có thể làm chính là đứng ở bên cạnh Vân Hỏa, vĩnh viễn đứng ở bên cạnh Vân Hỏa ủng hộ y, cùng y cùng nhau đối mặt, cho dù là tử vong. Vân Hỏa vì bảo đảm an toàn của hắn mới phải đi mạo hiểm, hắn như thế nào có thể lùi bước, có thể yêu cầu Vân Hỏa thối lui. Hắn không thể làm như thế được.
Vào lúc trời có chút sáng lên, Vân Hỏa mang theo đồ tốt hắn được chuẩn bị theo đề nghị của Triệu Vân Tiêu, hôn hai cái lên miệng bạn lữ vẫn còn ngủ say, sau đó lặng lẽ rời đi. Khi Vân Hỏa đi ra khỏi phòng ngủ của y và Vân Tiêu, Khang Đinh giống như một đêm trước chưa ngủ, đứng ở trước mặt của y, mặt mũi trầm trọng . Võ trang đầy đủ, Vân Hỏa thấp giọng bỏ lại một câu_: “Trong vòng ba ngày, ta sẽ trở lại”, sau đó sải bước đi ra ngoài.
Khang Đinh đuổi theo đi ra, bắt lấy Vân Hỏa_: “Đồ Tá! Ngươi nhất định phải bình an trở lại!”
-“Ta sẽ bình an trở lại.”_ Biến thành hình thú, cắn cái túi, Vân Hỏa ra khỏi màn che, rất nhanh liền biến mất ở trong trời tuyết mịt mờ. Khang Đinh nhìn Vân Hỏa bay xa, thả màn che xuống, lo lắng không dứt đi vào sơn động cách vách. Vì không để cho bọn nhỏ sợ, chiều nay nhóm ấu tể đều ngủ ở Ngõa Lạp bên này. Khang Đinh đi tới liền thấy trên mặt đất phòng khách, mấy tiểu giống đực biến thành hình thú đá rơi chăn mền trên người xuống, ngủ say sưa.
Khang Đinh nhẹ nhàng đi tới đắp kín chăn cho bọn nhỏ, sau đó đi tới cửa phòng ngủ Ngõa Lạp, nhẹ nhàng gõ cửa. Ngõa Lạp tối nay ngủ không được sâu, ông rất nhanh thức tỉnh. Dưới sự ảnh hưởng của Triệu Vân Tiêu, nhóm giống cái bộ lạc Ban Đạt Hi lúc ngủ cũng bắt đầu mặc đồ ngủ rồi. Ngõa Lạp bọc áo choàng từ trong phòng ngủ đi ra ngoài, Khang Đinh thấp giọng nói_: “Đồ Tá đi rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT