Nham Thạch Sơn bên này, kể từ sau khi Vân Hỏa rời đi, Triệu Vân Tiêu vẫn luôn bị vây trong lo lắng hoảng hốt. Vân Hỏa muốn đối mặt với tứ đại bộ lạc nhiều người như vậy, đối với Triệu Vân Tiêu mà nói này so sánh với Vân Hỏa đối mặt thú da xanh còn nguy hiểm. Thú da xanh dù sao chỉ có một con, cũng sẽ không bay, Vân Hỏa đánh không lại có thể chạy. Nhưng thú nhân lại bất đồng. Bị một con thú da xanh ngăn chặn nguy hiểm tuyệt đối không thể so với bị một đám thú nhân vây quanh, Triệu Vân Tiêu cho là như vậy. Còn nữa chính là phía ngoài rét lạnh như vậy, cho dù Vân Hỏa nói y không sợ lãnh, Triệu Vân Tiêu cũng nhịn không được mà lo lắng. Cánh của Vân Hỏa không có biện pháp giữ ấm, vạn nhất cánh Vân Hỏa bị tổn thương do giá rét, bay không được nữa thì làm sao bây giờ? Triệu Vân Tiêu không cách nào khống chế mà suy nghĩ lung tung.
Triệu Vân Tiêu cũng quả thật không có tâm tư đi nấu cơm, sau khi Vân Hỏa rời đi, hắn vẫn nửa ngồi ở trên giường cầm sách điện tử tìm kiếm nguyên vật liệu. Ngõa Lạp lần đầu tiên thấy cái gọi là đại bản bản, nhưng mà ông không hỏi, nếu như Vân Tiêu không giải thích, ông sẽ không hỏi nhiều. Khang Đinh dưới sự bày mưu đặt kế của Ngõa Lạp đi tìm Ba Hách Nhĩ, Ba Lôi Tát, Khắc Á cùng Thản Tạp. Bốn người trẻ tuổi vẫn kiên quyết tỏ vẻ nguyện ý làm người theo đuổi của Vân Hỏa.
Mà Vân Hỏa một người một ngựa đi dạy dỗ bốn bộ lạc chuyện này đưa tới chấn động ở trong bộ lạc Ban Đạt Hi. Nhất là các giống đực thú nhân trẻ tuổi kia, bọn họ vốn là đối với Vân Hỏa sùng bái không ngừng, lại càng xoa tay quyết định lạy Vân Hỏa làm vi sư. Ngoại trừ sùng bái, tất cả những người trẻ tuổi cũng rất buồn bực, bọn họ lúc nào có thể giống như Đồ Tá trưởng lão một người liền dám đi một mình đến đánh bốn bộ lạc như vậy. Hưng phấn, kích động, cảm động, sùng bái, cảm khái, áy náy… các loại tâm tình tràn khắp bộ lạc Ban Đạt Hi.
Nếu như hiện tại có người còn đối với bộ lạc các tộc nhân Ban Đạt Hi nói Vân Hỏa là ác linh, bọn họ cũng sẽ không để ý rồi. Còn có người ác linh so với bốn bộ lạc thiêu hủy bọn họ vượt qua thức ăn bạch nguyệt ác hơn sao? Vân Hỏa có lẽ sẽ mang đến tai nạn cho bọn họ, nhưng không có gì so với tình huống bây giờ càng hỏng bét hơn. Không, phải nói, bọn họ hiện tại một chút cũng không có hỏng bét. Mặc dù thức ăn bị đốt rụi một nửa, mặc dù bọn họ phải ăn thịt thú da xanh khó ăn, nhưng là nếu như không có Vân Hỏa, bọn họ không biết cá tôm cua có vị ngon như vậy. Giống cái bọn họ sẽ không mỗi ngày đều dễ dàng có nước mật ong để uống, ấu tể của bọn họ sẽ không ở trong sơn động ấm áp không buồn không lo vượt qua bạch nguyệt rét lạnh. Mặc dù bọn họ cũng rõ ràng đây hết thảy thật ra là do Vân Tiêu mang cho bọn họ, nhưng nếu như không phải là Vân Hỏa để cho Vân Tiêu trở thành bạn lữ của y, vậy thì bây giờ nhận được điều này không biết có phải là bộ lạc khác hay không, cho nên bọn họ muốn cảm tạ nhất chính là Vân Hỏa “nhặt được” Vân Tiêu, hơn nữa còn thành công lưu lại Vân Tiêu.
Bộ lạc Ban Đạt Hi an tâm đắm chìm ở trong sinh hoạt cũng không biết giờ phút này trên thú nhân đại lục đang phát sinh chuyện như thế nào. Lấy bốn đại bộ lạc làm trung tâm, thế giới thú nhân đang vùi lấp trong loại hỗn loạn cùng máu tanh nào đó. Mục tiêu giáo huấn của Vân Hỏa là tứ đại bộ lạc, nhưng tứ đại bộ lạc cũng sẽ có thật nhiều bộ lạc con phụ thuộc hoặc bộ lạc khác phụ thuộc riêng của mình. Tứ đại bộ lạc gặp chuyện không may, tự nhiên sẽ ảnh hưởng đến những bộ lạc nhỏ này. Bởi vì quyết định tham lam của tứ đại bộ lạc, tứ đại bộ lạc nghênh đón một trận tai nạn trước nay chưa từng có.
Triệu Vân Tiêu cả đêm bổ túc cho Vân Hỏa một chút tình huống cổ đại tương tự. Vân Hỏa nghe theo Vân Tiêu đề nghị, cũng từ trong chút ít ví dụ nơi này suy nghĩ ra chút ít ý tứ. Y hủy diệt toàn bộ thức ăn cùng tất cả nhà tranh tránh rét của bộ lạc Tắc Loan tương đối gần cùng bộ lạc Lạc Tháp Cơ, nhưng chỉ hủy diệt một nửa thức ăn của bộ lạc Hắc Vũ cùng bộ lạc Á Mãi. Sau khi Vân Hỏa dùng tuyệt đối võ lực cùng thú áp đáng sợ cơ hồ khiến cho người khác không thể phản kháng của y để cho bốn bộ lạc tinh tường kiến thức hung danh “ác linh” của y, đáp ứng Vân Tiêu trong vòng ba ngày nhất định sẽ trở về  nên Vân Hỏa ngậm túi da thú trống trơn ra sức bay về phía Nham Thạch Sơn.
Nếu như nói cái trận chém giết cùng thú da xanh kia khiến cho Vân Hỏa tương đối tự tin, như vậy lúc này đối với  việc dạy dỗ bốn bộ lạc càng làm cho y đối với  thực lực của mình có một nhận thức rõ ràng. Không biết từ lúc nào, hình thú của y nếu như toàn lực phát ra tiếng hô, tiếng hô củ y có mang có một loại lực lượng làm đối phương choáng váng đầu cũng trong nháy mắt mất đi ý thức hoặc phản ứng. Y biết loại lực lượng này là “thú áp”, nhưng mà bình thường chỉ có dã thú hung mãnh khổng lồ giống như thú da xanh như vậy mới có, giống đực thú nhân không có. Lần đó cùng thú da xanh chém giết bởi vì quá mức kinh tâm động phách, y cũng không có thiết thực nhận thức, vẫn là sau Ba Hách Nhĩ bọn họ nói, y mới biết được. Mà lần này y là tận mắt thấy những thứ thú nhân bình thường kia bị thú áp của y khiến cho từ phía trên trên rơi xuống, thậm chí có thú nhân tương đối kém ngất đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play