Tuyết rơi, liền ý nghĩa không thể ra cửa, liền ý nghĩa “ngày nghỉ” kéo dài đã bắt đầu. Mà đang ở thời điểm như vậy, lại có một người hết lần này tới lần khác muốn ngược lại đi một con đường riêng. Vào lúc Vân Hỏa nói y muốn đi ra ngoài, Triệu Vân Tiêu theo bản năng hỏi_: “Thức ăn còn chưa đủ sao? Bên ngoài lạnh như vậy, hẳn là tìm không được cái thức ăn gì rồi.”_ Hắn dùng di động kèm theo nhiệt kế thô sơ giản lược đo một chút, bên ngoài ít nhất đã âm bốn mươi độ rồi, sau khi trời tối sẽ lạnh hơn.
Lúc này bất kể thức ăn của bộ lạc nào bị thiêu hủy, kia cũng là trí mạng. Nếu như Vân Hỏa thật đem thức ăn của bốn bộ lạc đều đốt đi, vậy thì sau bạch nguyệt bốn bộ lạc có còn là “tứ đại” nữa hay không sẽ rất khó nói.
Chuyện thức ăn của Ban Đạt Hi bị đốt, để cho Triệu Vân Tiêu rất rõ ràng hắn không thể có lòng dạ đàn bà, nhưng mà…”Bên ngoài quá lạnh rồi, không phải nói bốn bộ lạc cũng có rất nhiều người sao? Ta không yên lòng một mình ngươi đi.”
Ở bên ngoài nghe được hai người nói chuyện, Khang Đinh cùng Cát Tang gõ cửa, đi đến. Vẫn chưa tới lúc ngủ, nhóm ấu tể ở cách vách cùng Ngõa Lạp cùng nhau nghiên cứu điện thoại di động. Được a cha cùng ba đồng ý, Kỳ La đã đem tiểu bản bản giới thiệu cho mọi người. Mấy ngày qua, mấy tiểu hài tử thời khắc nhớ thương tiểu bản bản thần kỳ kia, ngay cả Ngõa Lạp, đều không thể giữ vững bình tĩnh rồi, nhất là sau khi ông thấy chính mình bị cất vào tiểu bản bản, Ngõa Lạp chừng mấy ngày đều không hồi thần.
-“Đồ Tá, ngươi muốn đi đến bốn bộ lạc sao?”_ Khang Đinh vừa tiến đến liền hỏi.
Vân Hỏa nói_: “Không cho bọn họ một bài học, bọn họ sau này sẽ còn tìm đến phiền toái nữa.”_ Nếu như là một mình Vân Hỏa, y căn bản không đem bốn bộ lạc để vào trong mắt. Có thể giết chết thú da xanh y làm sao lại sợ hãi các thú nhân bình thường kia chứ. Chẳng qua là sau bạch nguyệt, y muốn cho Vân Tiêu hoài ấu tể, cần một hoàn cảnh an bình, cho nên Vân Hỏa tính toán gậy ông đập lưng ông. Loại thời điểm này nếu như đốt rụi bốn bộ lạc thức ăn, vậy bọn họ liền thật sự là vô lực hồi thiên rồi.
Cát Tang lo lắng nói_: “Bên ngoài quá lạnh rồi, Đồ Tá, tứ đại bộ lạc lại không ở chung một chỗ, ngươi phải ở bên ngoài ngốc thời gian thật dài, ngươi sẽ bị đông lạnh hư. Hơn nữa tứ đại bộ lạc người nhiều như vậy, Tắc Loan bộ lạc có hơn một ngàn người, quá nguy hiểm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT