Nếu dựa theo tiêu chuẩn của người hiện đại, môi trường sinh tồn của thế giới thú nhân không chỉ nguy hiểm mà còn vô cùng khắc nghiệt. Trong Vô Nguyệt, dường như những cơn mưa không bao giờ dứt, khắp nơi ẩm ướt đến mức khiến người ta khó có thể chịu đựng. Hơn nữa, đây cũng là thời kỳ các loài động vật di cư quay về, khắp chốn đều rình rập hiểm nguy. Mưa trong Hồng Nguyệt tuy không nhiều bằng, nhưng lại nóng bức khó chịu. Bạch Nguyệt lại là thời kỳ giá lạnh kéo dài. Có thể nói, thời kỳ thoải mái nhất của thế giới thú nhân cũng chỉ là bốn tháng ngắn ngủi của Hoàng Nguyệt.
Nhưng đối với Triệu Vân Tiêu, môi trường khắc nghiệt và mối đe dọa của dã thú đều có thể bỏ qua. Mặc dù không khí ẩm ướt cũng khiến cậu cảm thấy khó chịu, nhưng bạn lữ của cậu đã cố gắng hết sức để mang đến cuộc sống tốt nhất cho cậu. Chỉ cần có Vân Hỏa ở bên cạnh, Triệu Vân Tiêu cảm thấy mình đã có cả thế giới rồi.
Đã hơn hai mươi ngày từ khi họ rời đi, trời quang mây tạnh chưa bao giờ kéo dài quá nửa ngày. Vân Hỏa và Vân Tiêu phần lớn thời gian đều trốn trong sơn động hoặc lều trại để tránh mưa. Nhưng mục đích chính của chuyến đi này là để Vân Hỏa và Vân Tiêu có một thế giới riêng hai người, nên điều này cũng không quan trọng. Vân Hỏa không bận tâm, Triệu Vân Tiêu lại càng không. Không chỉ thế, Vân Hỏa thậm chí cảm thấy những ngày như vậy vô cùng thích ý, không có những kẻ chen ngang làm phân tán sự chú ý của Vân Tiêu. Hơn hai mươi ngày này, bất kể là ánh mắt hay sự chú ý của Vân Tiêu đều dồn cả lên người hắn, thỏa mãn hoàn toàn sự chiếm hữu của một con dã thú to lớn đối với bạn lữ của mình.
Lúc này, hai người đang cuộn tròn trong một sơn động nhỏ, ngoài động mưa rơi không ngớt, toàn bộ không khí đều tràn ngập mùi ẩm ướt nồng đậm. Nhưng trong sơn động lại nhóm một đống lửa lớn, xua tan đi rất nhiều hơi ẩm. Bây giờ vẫn là những ngày xuân lạnh lẽo, Triệu Vân Tiêu vẫn mặc bộ quần áo mùa đông hơi dày. Nhưng vì ngồi cạnh đống lửa, cậu không hề cảm thấy ẩm ướt khó chịu, hơn nữa phía sau còn có một con dã thú to lớn sưởi ấm, Triệu Vân Tiêu thậm chí còn cởi cả áo khoác.
Trên đống lửa đang nướng một con gà đuôi màu. Với sức ăn của Vân Hỏa, con gà này chỉ đủ để lấp vào kẽ răng, nhưng đây vốn không phải là bữa chính. Vân Hỏa thèm ăn vặt, nhưng đi ra ngoài làm thịt viên khá khó khăn, nên hắn đã bắt một con gà để bạn lữ làm món gà nướng ngũ vị hương cho hắn. Sau khi đi ra ngoài, Triệu Vân Tiêu có chút vất vả, không phải vì phải làm nhiều việc. Bất cứ giống cái nào cũng sẽ vô cùng vất vả khi phải đối phó với một con dã thú to lớn đang trong thời kỳ phát tình, huống chi con dã thú này lại không phải là dã thú bình thường.
Triệu Vân Tiêu đã được tận mắt chứng kiến một giống đực trong thời kỳ phát tình đáng sợ đến nhường nào. Kể từ khi rời khỏi núi nham thạch, Vân Hỏa chưa bao giờ sử dụng hình người để hoan ái với cậu, nhiều nhất cũng chỉ là dùng hình người trước để cậu thích nghi, sau đó liền biến thành hình thú. Vốn dĩ các thú nhân giống đực trong Vô Nguyệt rất khó có thể khống chế hình thú của mình khi thân mật với bạn lữ. Hơn nữa, một con dã thú to lớn nào đó đã quyết tâm muốn bạn lữ của mình nhanh chóng mang thai, cho nên... người vất vả chính là Vân Tiêu. Nhưng đối với Vân Tiêu, người luôn dung túng cho con dã thú to lớn này, sự vất vả này cậu lại vui vẻ chấp nhận. Cậu cũng muốn nhanh chóng mang thai ấu tể của con dã thú, sinh một hoặc hai con dã thú nhỏ đỏ rực.
Trong chuyện ấu tể, Vân Tiêu và Vân Hỏa vẫn chưa đạt được sự đồng thuận. Vân Hỏa thì luôn mong có một giống cái nhỏ giống bạn lữ của mình, còn Vân Tiêu thì lại mong có một con tiểu hồng thú hoàn toàn giống Vân Hỏa. Nhưng điều này hoàn toàn không ảnh hưởng đến tình yêu của hai người, cứ cố gắng mang thai đã rồi tính sau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play