Trong lòng bàn tay Hứa Dã Văn như có một ngọn lửa, làm tan chảy lớp băng trong cơ thể Trình Tung. Trình Tung cảm nhận được sự rung động, giống như sông nước tan băng. Băng vỡ ra, tạo thành những vụn tinh thể nhỏ li ti, rồi hóa thành một vũng nước trào ra.
Phòng của Trình Tung tối om, rèm cửa kéo xuống, chỉ có một chiếc đèn bàn hình chiếc ô ở đầu giường. Dây tai nghe của cậu rơi trên gối, in một vệt đỏ trên cổ. Cậu ngồi dậy, đầu gối đặt lên đầu giường, chiếu tre trên giường mềm mại. Có lẽ trước khi Hứa Dã Văn đến, cậu thực sự không được khỏe, tóc ướt đẫm mồ hôi, cả người dính nhớp nháp, quỳ ngồi nhìn Hứa Dã Văn.
Ý nghĩ rằng Tào Thanh Bình có thể bước vào bất cứ lúc nào khiến Trình Tung nuốt nước bọt. Mặt cậu vẫn đỏ ửng, giọng nói rất nhỏ: “Chưa tới... cái đó. Có thể sau này cũng không tới nữa.”
Hứa Dã Văn hỏi: “Vậy tại sao đau bụng?”
Trình Tung buồn bã cúi mắt, thậm chí bắt đầu nghi ngờ cơn đau bụng chỉ là hiệu ứng tâm lý. Cậu không muốn ốm nữa, không muốn đến bệnh viện gặp bác sĩ nữa. Cậu tưởng mình không thể nói ra, ngay cả Tào Thanh Bình cũng không biết, nhưng lại nói với Hứa Dã Văn. Cậu chỉ là không khỏe, nếu hôm đó để bác sĩ Triệu khám cho cậu, chắc chắn cậu sẽ không kẹp chăn nữa.
Hứa Dã Văn nghe xong, chỉ dùng lòng bàn tay nóng hổi lau trán Trình Tung, vén những sợi tóc loã xoã trên mặt của cậu sang một bên, lộ ra vầng trán trắng mịn. Đôi mắt đen láy ngơ ngác nhìn Hứa Dã Văn, Trình Tung thực sự đẫm mồ hôi. Hứa Dã Văn nói: “Đi tắm rửa rồi ăn cơm đi.”
"Thế còn cậu?" Trình Tung hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play