Quán game cuối cùng ở trấn do anh họ của Trình Tung mở. Những trò chơi đối kháng luôn kích thích thần kinh của đám thanh thiếu niên một cách tối đa. Bọn “Cửu Bá Liên Thành” thường xuyên đến chơi, học sinh trung học đi ngang qua cũng phải liếc mắt vào cái cửa đầy âm thanh điện tử, sờ túi tìm đồng xu, tự nhủ lần sau sẽ quay lại, rồi quay người rời đi.
Trình Tung lại đang ăn kem, que kem tan chảy nhỏ giọt xuống mu bàn tay. Câu tự nhiên đưa tay lên liếm, ánh mắt ngang tầm với que kem trong suốt, khóe mắt thoáng thấy bóng người trên đường. Hứa Dã Văn bước đi dưới bóng cây xanh, ánh nắng lọt qua tán lá rậm rạp lúc ẩn lúc hiện trên người anh. Trình Tung theo phản xạ đứng bật dậy, chẳng màng đến tiếng ghế cọ xuống sàn kêu chói tai.
Trình Tung đuổi theo, Hứa Dã Văn như có linh cảm, quay đầu lại. Que kem trên tay Trình Tung tan chảy, nước kem dính nhớp nháp nhỏ xuống mặt đường bị nắng thiêu đốt, gần như phát ra tiếng xèo xèo.
Nóng thật.
Trình Tung bắt đầu cảm thấy lòng bàn tay mình dính dớp. Cậu bước nhanh đến trước mặt Hứa Dã Văn, mồ hôi lấm tấm. Hứa Dã Văn cầm túi thuốc Tiểu Sài Hồ, Trình Tung cúi đầu, đoán rằng anh vừa từ tiệm thuốc phía đầu phố đi ra.
“Ăn cơm không?” Trình Tung hỏi vu vơ.
Hứa Dã Văn nói không ăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play