Buổi tối hôm nay khá mát giời, lần đầu tiên team the boy tổ chức ăn tối với nhau. Ba anh chàng Jin, Tyrant  Sebas ngồi ngay ngắn vào chiếc bàn tròn chờ thức ăn được đưa tới.

Jin háo hức chờ đợi:

_Nè, không biết bếp trưởng Julius sẽ chiêu đãi chúng ta thứ gì nhỉ?

Sebastian bình thản trả lời:

_Nah...chắc là một món làm từ bò, mà phải công nhận là bất ngờ khi biết cậu ta biết nấu ăn đấy. Chắc hẳn cậu ta còn giấu chúng ta không ít tài lẻ.

Từ trong bếp, Julius cùng với vài nhân viên phục vụ bước ra, trên tay mỗi người lại mang 1 đĩa bò miếng.  Tất cả lần lượt được đặt xuống bàn, miếng Bít tết chín vừa hoàn hảo được rắc một ít muối và tiêu lên trên, nổi bật với đôi cánh được xếp từ khoai tây thái lát và cà rốt thái sợi. Hai cô phục vụ đặt ly, rót một ít vang vào trong cốc, Julius đi xung quanh bàn, đặt lên bàn chỗ ba người đang ngồi mỗi người một miếng khăn ăn rồi đi đến chỗ cái ghế trống. Anh dõng dạc nói:

_Bữa chính hôm nay của chúng ta là Beefsteak bay.

Jin:

_Beefsteak... Bay?

Julius ngồi vào bàn, lấy từng ngón tay thon dài vuốt ve cái nĩa rồi cầm lên tay:

_Là bò miếng được chiên với bơ ở nhiệt độ lớn, trong thời gian ngắn để vừa chín tới là hoàn hảo nhất.

Trong lúc Julius đang nói thì Tyrant đã đưa một miếng vào miệng:

_Ưm! Ngon vãi!!!

Mọi người đều hướng mắt về anh:

_ Thịt bò được chiên rất hoàn hảo, kết cấu bên ngoài giòn nhưng không quá khô, bên trong lại mọng nước, khoai tây và cà rốt dù chỉ là trang trí nhưng kết cấu mềm của chúng phối hợp rất tốt với món bò. Bếp trưởng, cậu làm tốt đấy chứ.

Julius chỉ cười nhẹ, Anh lấy dao cắt lấy một miếng bỏ vào miệng, nhắm đôi mắt mà cảm nhận hương vị của mỡ tan ngay khi tiếp xúc với đầu lưỡi:

Bên cạnh, Sebas đang chỉ cho Jin cách dùng dao nĩa, dù mới đầu còn khó khăn nhưng Jin bằng cách bắt chước những người khác thì cũng đã nắm được cách sử dụng những đồ dùng bằng kim loại này, bốn anh trai trải qua một bữa ăn tuyệt vời.

Sau khi đánh chén no nê, những cô phục vụ liền đến thu dọn đĩa và dao nĩa, Jin nhìn lên trần nhà, trầm ngâm suy tư về những chuyện đã xảy ra ngày hôm nay.

“Hôm nay...điên thật chứ, “súng” thật sự là một phát minh kì diệu đấy, rồi cái Team the boy này, thế quái nào lại được thành lập chỉ sau một cuộc nói chuyện ấy, hmmmm, kì thật chứ, rồi còn vụ hái hoa, săn bò này kia, và...ờ....con...Wendigo đó....tại sao Tyrant lại chần chừ không ra tay trước nó nhỉ...hmmm, lạ thật...”

_À!!

Mọi người xung quanh lại bị tiếng của Jin thu hút, Julius hỏi:

_Chuyện gì vậy?

Jin:_Tyrant, về con Wendigo…

Tyrant nghe cái tên đó thì liền tối mặt lại.

Julius:_À... Phải rồi, tôi cảm thấy nó có liên quan gì đó đến cậu. Hmmm, tất nhiên nếu không muốn thì cũng không cần trả lời.

Tyrant ho một tiếng lấy giọng:

_Haizzz, nếu các cậu đã hỏi thì…

“Tôi là Tyrannitar Tyranno, đến từ phương Bắc, cha tôi là một thủy thủ, một chiến binh người Viking mạnh mẽ, mẹ tôi là một linh mục và là một nhà cổ sinh vật học, phát kiến lớn nhất của bà ấy chính là bộ xương của loài Tyrannosaurus ở vùng bình nguyên lạnh giá, nó đã làm chấn động toàn bộ giới khoa học thời đó, cả hai đã đến với nhau trong một bối cảnh kì lạ, khi cha tôi vô tình vớt được mẹ tôi trong một chuyến đi săn kì lân biển...”

Tyrant đang kể rất say sưa thì Sebastian ngắt lời:

_Ha! Kì lạ thật đấy, mà...sao tự nhiên lại thành kể chuyện gia đình rồi…

Julius ngắt lời Sebas:

_Không, đây là mở bài, tiếp tục đi.

Tyrant gật đầu với Julius, anh tiếp tục:

“Ngày tôi ra đời, mẹ tôi cũng về hưu, bà dành phần lớn thời gian ở bên tôi, trở thành một phần của tuổi thơ tôi. Thời gian còn lại bà dành cho việc tham gia các hoạt động của làng. Mỗi cuối tuần, tôi và các dân làng ngồi quây quần bên ngọn lửa trại lớn, nghe các già làng và các tư tế kể những câu chuyện về các vị thần Asir, về Cha Chung và về mọi thứ trên trời dưới biển dưới con mắt của phàm nhân. Tôi cũng bắt đầu học sử dụng thần chú và được truyền cảm hứng để trở thành một tư tế. Và sau nhiều năm, điều ấy đã trở thành sự thật, tôi kế thừa công việc dạy cho đám trẻ học thần chú từ vị cựu tư tế nay đã về hưu. Tôi đã có một giảng đường riêng, có nhiều học viên ngoan đạo, thật sự đó là khoảng thời gian tuyệt vời nhất từ trước đến giờ. Trong số những người học trò, tôi để ý đến Atreus. Một thiếu niên tài năng, một học trò suất sắc, nhưng có vẻ tài năng trong việc sử dụng thần chú lại không đi cùng với một niềm tin vững chắc. Cậu ấy đã nghe những lời răn hắc ám từ những kẻ đi theo Jormungandr hay "con rắn nuốt chửng thế giới". Cậu ta đã rơi vào nghi ngờ, cậu ấy đã giãi bày nó với tôi...thế nhưng…

Tyrant đột ngột dừng lại. Ánh đèn vàng lắc lư qua lại, tiếng xì xào của những người trong nhà hàng như nhỏ lại... Ba người đang nghe kể chuyện nhìn Tyrant với sự khó hiểu trong phút chốc.

Julius phá tan bầu không khí:

_Thế nhưng?

Giọng kể của Tyrant nghẹn lại, anh cố tình cúi mặt xuống, che đi đôi mắt đang đỏ dần lên

“tôi, tôi...đã không cho cậu ấy câu trả lời thỏa đáng, để rồi...một thảm họa đã đến với ngôi làng nhỏ của tôi."

Jin nhận thấy điều khác thường, cậu tiến đến hỏi thăm:

_Tyrant, cậu có thể dừng lại được rồi, không cần nhắc đến những chuyện không vui.

Nhưng Julius mặt không biến sắc hỏi:

_Tôi... Đã hiểu ra gì đó...vậy sau đó?

Jin cau mày nhắc nhở:

_Julius! Cậu…

Tyrant vỗ vai Jin:

_không sao đâu, Jin. Cảm ơn cậu, tôi ổn. Chúng ta tiếp tục nhé.

Tyrant vội lau đi giọt nước mắt đọng trên khóe mắt.  Hít một hơi thật sâu, và câu chuyện lại tiếp tục.

“Đêm ấy, ngôi làng nhỏ của chúng tôi đã bị tấn công, một con Wendigo to lớn với bộ lông trắng muốt đã tấn công, đúng vào thời điểm những chiến binh của làng đã đi xa. Do quá đột ngột, tôi đã không kịp trở tay, khi bước ra bên ngoài, tôi đã thấy nó. Toàn thân bê bết máu đỏ, trên tay đang cầm một cái xác, hướng cặp mắt đen vô hồn, sâu như bóng tối hướng thẳng đến tôi, xung quanh là những ngôi nhà đang bốc cháy ngùn ngụt. Tôi chạy đến chỗ nó, nhưng chưa kịp làm gì thì đột nhiên, con quái vật đã teo nhỏ, cơ thể của nó tan ra, và giữa đống thịt, xương và lông trộn lẫn đó hiện ra một bóng người...chính là Atreus. Cậu ta do quá sợ hãi mà đã bỏ trốn trong đêm...”

Mọi người đến đều sửng sốt trước những gì mình vừa nghe:

Jin:_Chuyện này... Chẳng lẽ nào…

Sebastian vuốt cằm:

_Con Wendigo ta đã hạ sát chiều nay…

Tyrant bác bỏ:

_không, con Wendigo đó to lớn hơn nhiều…

Sebastian liền phản bác:

_Có thể lúc đó do góc nhìn dẫn đến sai lệch, vả lại, tôi cho rằng cái chết của Atreus chính là sự giải thoát cho cậu bé. Chú không có lí do gì phải hổ thẹn cả.

Julius lại có suy nghĩ khác:

_Con Wendigo ta đã tiêu diệt không quan trọng nó có phải là Atreus hay không, quan trọng là thế quái nào mà Wendigo lại có thể biến lại thành người? Rõ ràng nó là lời nguyền, thứ gắn chặt vào linh hồn của những tội nhân, về lí thuyết thì điều này là bất khả thi.

Tyrant thêm lời:

_Đó chính là lí do tôi đến Beside land này, chúng ta tiến đến đoạn kết của câu chuyện nhé.

“Sau khi mai táng cho những gia đình xấu số bị Wendigo sát hại, tôi đã không ngừng trách móc bản thân, đến tận bây giờ...Nhưng, sau cùng tất cả mọi người đều bất lực khi sự việc xảy ra. Sau ngày hôm đó, mỗi đêm, tôi đã nghe thấy một giọng nói, một giọng nói bảo rằng Atreus đã vượt qua đại dương, đến một vùng đất xa xôi mang tên Beside land, nó chỉ cho tôi hãy đến đó, để tìm kiếm sự thật về lời nguyền Wendigo. Tôi không hiểu tại sao, thế nhưng tôi đã gửi thư cho một người bạn, một vị tư tế vừa tốt nghiệp, thay tôi quản lí ngôi làng. Trong lúc chờ người ấy đến đây, tôi chuẩn bị vài thứ cho chuyến đi, và rồi cái ngày tôi rời đi, dưới ánh mắt mong chờ của tất cả mọi người, tôi đã lên đường đến với Beside land”.

Câu chuyện kết thúc, mỗi người lại mang trong mình những xúc cảm khác nhau:

Jin:

_Thì ra là vậy...xin lỗi vì đã hỏi.

Tyrant xua tay:

_Không sao cả, tò mò cũng là một đức tính.

Julius mỉm cười dịu dàng:

_Thật tuyệt vì cậu đã không giấu nó đi, mà sẵn sàng chia sẻ câu chuyện của mình cho những người xa lạ như chúng tôi…

Tyrant:_Không, tôi tin vào các cậu. Vả lại chính nhờ việc chia sẻ nó cho những người khác mà bản thân tôi mới có thể phần nào rũ bỏ đi gánh nặng trong lòng.

Sebastian vỗ vai Tyrant:

_Chú không cô đơn, bọn tôi sẽ luôn bên cạnh chú.

Tyrant mỉm cười nhẹ nhõm, anh nắm chặt lấy chiếc mề đay vàng mang hình cây yddrasill mà cầu nguyện:

_Mong cho những kẻ đứng sau chuyện này sẽ nhận được cái kết thích đáng.

Sau bữa tối, Julius trở về phòng. Vừa bước vào đã thấy Rina đang cho chim ăn ngoài cửa sổ, một con chim cú nâu, nó quay đầu sang nhìn anh, chớp đôi mắt màu xanh ngọc, khẽ nghiêng đầu, Julius nhận ra gì đó, nhưng tạm thời kệ đã, anh hôn vào má Rina một cái rồi vào nhà tắm.

*Tạch tạch*

Julius bước ra. Ngồi vào giường, vớ lấy quyển sách, hỏi Rina vẫn đang chơi với con cú nhỏ:

_Bên học viện nói gì?

Hóa ra chú cú nhỏ đó là chim đưa thư từ học viện phép thuật. Rina cất giọng nhẹ nhàng đáp:

_Họ nói rằng ngày mai sẽ cử người đến đây để hộ tống anh, em đoán là họ muốn anh dẫn họ xuống chỗ đó, anh nhớ đường không?

_Ờm... Hên xui, việc anh đến được thư viện chỉ là chuyện tình cờ. Nhưng chắc chắn là hình ảnh cánh cổng lớn được bao phủ bởi rêu phong, cây cỏ bao trùm trong ánh vàng giữa hầm ngục tăm tối thì thật sự rất ấn tượng.

Rina nghe đến cảnh đó liền nảy sinh hứng thú:

_Ồ! Nhớ dẫn em đi cùng nha!

_Thế tìm được người trông coi thư viện thay chưa?

_Ê tô....ehehe, chắc là sẽ tìm được thôi…

_Ừ, mong là vậy, lâu rồi không đi lại nhiều, lấy đây làm cơ hội rèn luyện thân thể chút cũng rất tốt, mà, em chủ yếu là ngắm cảnh thôi.

_Vâng! em chủ yếu là ngắm cảnh thôi.

Rina bất ngờ:

_Hể!!! Anh là Joseph Joestar hả!!??

_Ê, thiếu câu “câu tiếp theo là” nha.

Cặp chim non cười vang trong căn hộ:

_Mà nè Rina.

_Dạ?

_Hôm nay đi săn bò bay, Anh có…

_Anh có lấy được miếng thịt nào không?- Rina háo hức.

_À, tất nhiên rồi. Nhóm anh thu thập được khá nhiều…

_Anh đi theo nhóm ư? Thành lập từ bao giờ vậy sao không nói với em?!

Julius dứt khoát gập sách lại, anh nhắm mắt, cặp chân mày sắc khẽ cong xuống:

_Em... Anh biết em đang háo hức... Nhưng hãy tuân thủ nguyên tắc cơ bản trong giao tiếp đi, làm ơn.

Julius nói xong liền trừng mắt với Rina. Cô giật mình lấy tay che miệng, con cú bên cạnh cũng bị vẻ mặt ấy làm cho rùng mình. Julius hít một hơi thật sâu:

_Bên ủy thác là nhà hàng. Họ cũng tặng anh khá nhiều thịt. Và anh đã lấy một ít để chiêu đãi team.

Rina sau đó lấy tay khẽ vuốt tóc, Julius nói tiếp:

_Em định hỏi "vậy còn nhiều không?" phải chứ?

_Vậy còn nhiều không? Hả?! lần nữa?!

_Chà, em biết anh thích Jojo đến thế nào rồi đấy. Về chuyện đó thì em khỏi lo. Anh còn giữ lại một mớ, nó đang ở tủ đông. Nếu như chúng không thể ngon như mới lấy...hi vọng em sẽ không thất vọng.

Rina khẽ đỏ mặt, đôi tai dài của cô khẽ cụp xuống:

_À... Ô!

Con cú đột ngột cất cánh bay mất. Tiếng đập cánh làm cho hai người chú ý. Rina quay đầu lại, cô mỉm cười, lấy tay xoắn một bên tóc mai nói:

_Không sao đâu, chỉ cần anh nấu thì chắc chắn là sẽ ngon thôi!

Julius lại khẽ mỉm cười:

_Haha, đánh giá cao tài nghệ của anh rồi. Mà thôi, chuyện mấy miếng bò sẽ thành thứ gì là chuyện của mai. Thật sự là may mắn khi bọn anh lại tìm được một đàn bò lớn như vậy.

_Mà... Nhắc đến bò bay. Chúng đúng là quá nhút nhát…

_Ý em là "nhát như thỏ đế"?

_Ê…

_Haha, đó là một câu chơi chữ.

Rina ho lấy giọng:

_Vừa nãy anh tức giận về chuyện gì ấy nhỉ?

Julius lấy quyển sách che miệng, Rina mỉm cười đắc ý nói:

_Em lại nhớ về lần đầu em thảo phạt chúng. Cùng là 1 màn "pháo hoa đầy trời" như vậy. Tại sao chúng có thể tồn tại được với cái đặc điểm sinh học và đặc điểm tính cách kì quái đó vậy nhỉ?

_Có thể nó đến từ khả năng sinh sản. Giống như loài cá thái dương, còn kết hợp với tỉ lệ sống sót cao đến vô lí của bê bay con nữa. A. Lạc đề mất rồi, e hèm. Trong lúc thu thập chiến lợi phẩm, bọn anh bắt gặp một đám thổ dân. Mà nhìn kĩ lại, họ trông không giống thổ dân, mà giống những kẻ mặc đồ hoang dã hơn. Bọn họ vừa chạy đến vừa la hét đòi giết tụi anh, sau đó bọn anh đã rút lui.

_Ý anh là cái khu rừng của gấu hỏa hoạn hả?

Julius gật đầu, anh hỏi:

_Em biết đám người đó là ai ư?

Rina đưa tay lên khẽ chỉnh lại chiếc kính tròn:

_Phải, họ tự xưng là những con dân của bò bay.

_Hả?!- Julius mắt tròn mắt dẹt khi nghe thấy cái tên vừa rồi.

_Vâng, anh không hề nghe nhầm. Con dân của bò bay là những người tôn thờ bò bay như biểu tượng của sự tự do tự tại, bọn họ cho rằng chính loài bò bay sẽ dẫn dắt nhân loại đến với sự tự do tuyệt đối. Thế là bọn họ từ bỏ hết tất cả ở cuộc đời phàm tục và bắt đầu “tu hành” bằng cách sống trong rừng, ăn chay và quan sát hành vi ăn cỏ, đi lại của lũ bò và cầu nguyện. Thận chí bọn họ còn có cả kinh bò bay và cả tập tục bói toán bằng phân bò nữa.

22 năm cuộc đời dù trải qua không ít thứ kì quái, Julius vẫn luôn mang cùng một biểu cảm khi những chuyện như vậy xảy ra:

_Ôi trời, thế quái nào ấy. Nhưng mà thôi, con người là vậy, ta không hiểu được thì cũng không có ai bắt phải hiểu... Haiz... Hôm nay kì lạ thật đấy, ngủ sớm thôi.

Rina nghe về việc ngủ, cô bất giác liếm môi một cái:

_Vâng~~~

Hi vọng bạn của tôi sẽ ổn.

Sáng hôm sau, mọi người lại tập hợp lại ở đúng cái bàn tròn mà họ đã lập nhóm hôm qua, Julius kể lại cho những người khác về giáo phái tôn thờ bò bay đó…

Jin bất ngờ:

_Thật luôn! Cái đám bò đó cũng có người tôn thờ á?!

Sebastian phì cười:

_Có gì lạ đâu, tôi từng nghe nói về một giáo phái tôn thờ mì nữa kìa.

Jin:

_Hả?! Ở nơi tôi sống cũng có vài giáo phái. Nhưng mà họ một là ngoan đạo và khá nhạt nhẽo, hai là cực kì nguy hiểm.

Tyrant đan tay:

_Đức tin về bản chất là một thứ kì lạ, kể cả tôi cũng không thể hiểu được. Thế nhưng đối chiếu với họ, chẳng phải chúng ta đã mắc phải trọng tội hay sao?

Julius nhún vai:

_Chà, không đâu. Tôi nghe đâu ở Hindu, người dân theo tôn giáo ở nơi đó tôn thờ loài bò, vậy tại sao trên thế giới mọi người vẫn ăn thịt bò? Sau cùng thì việc ta gián tiếp giết hại lũ bò không phải là sai, đó là nhiệm vụ.

Jin uống nước cam:

_Phải đó.

Tyrant dù có vẻ không xuôi cho lắm thế nhưng vẫn gật gù:

_Ừ, đó là vấn đề về đức tin thôi.

Từ bên ngoài, một đoàn kị binh giáp trụ bước vào. Bước chân của họ đều tăm tắp. Trên giáp ngực có mang một chiếc huy hiệu mang hình ngôi sao xanh sáu cánh. Họ đứng dàn hàng sang hai bên, họ đang dàn hàng cho 1 người. Một vị mặc trang phục như pháp sư bước vào đi cùng với ánh mắt ngưỡng mộ và vô số lời bàn tán xôn xao của những người đang theo dõi. Anh chàng mang mái tóc vàng dài, gương mặt khôi ngô, đôi mắt xanh sáng đi đến trước bàn mà nhóm The boy đang ngồi, anh khẽ cúi đầu chào:

_Buổi sáng tốt lành, Anh Julius, chúng tôi là…

_Bớt lễ nghi đi nhóc con, kiếm cái ghế mà vào việc chính luôn.

người đàn ông đứng thẳng lại:

_Ờ...vâng.

Một tên lính ở gần đó thấy vậy liền bước đến gần:

_Tên tiện dân kia, biết nhà ngươi đang có diễm phúc được diện kiến ai không hả?

Anh chàng thấy tên hiệp sĩ hành động lỗ mãng liền hướng ánh mắt đầy khó chịu về phía hắn:

_Ngươi! Ta có ra lệnh cho ngươi ra khỏi hàng ngủ không?

Tên hiệp sĩ bối rối đáp:

_Dạ không thưa đại nhân, thế nhưng…

Julius bật cười nói anh bạn tóc vàng kia:

_Nhóc con, chú quản lý nhân sự không được tốt nhỉ?!

Tên hiệp sĩ tính động tay động chân nhưng dừng lại trước đôi mắt đầy sát khí của anh bạn tóc vàng:

_Quay về vị trí!

Gã hiệp sĩ không nói gì, chỉ lẳng lặng quay về.

Anh chàng lấy cái ghế gần đó, sau khi ổn định chỗ ngồi, anh vuốt tóc một cái:

_Haizz, thật sự xin lỗi tất cả mọi người về sự cô vừa rồi. Tôi xin phép giới thiệu, tôi là Sullivan, hiệp sĩ, pháp sư từ học viện phép thuật Cryostella. Đúng với giao hẹn, hôm nay tôi đến đây để thỉnh cầu các vị dẫn chúng tôi đến đại thư viện nơi các vị đã chạm trán lũ nhện khổng lồ.

Nhắc đến đám nhện, Jin nhăn mặt:

_Ôi trời, lũ nhện.

Sebastian hăng hái đáp:

_Đơn giản thôi, nếu các anh đưa ra cái giá xứng đáng.

Sullivan bật cười:

_Tất nhiên là chúng tôi sẽ không bạc đãi các vị, vậy...khi nào chúng ta xuất phát?

Julius lấy tay xoa môi:

_Chờ tôi chút.

Anh ta đi vào trong. Đến thư viện, anh gọi Rina ở chỗ tiếp đón, cô ấy đang ngồi nói chuyện với một anh chàng thư sinh nhỏ con khác:

_Rina, em tìm được người chưa? Ồ, hình như... Chúng ta gặp nhau ở đâu rồi thì phải.

Anh chàng xoa mái tóc hồng đào của mình:

_Dạ, xem chừng ngài đã nhầm rồi...ch, chào, tôi là Ryotaro, tôi s, sẽ tạm thay chị Rina trực ở thư viện hôm nay, mong được giúp đỡ!

Rina đáp:

_Lễ phép là tốt nhưng không cần cầu kì như vậy đâu Ryo.

Rina đi ra khỏi chỗ ngồi, đến bên cạnh Julius:

_Phiền cậu rồi, ngày mai chị sẽ quay lại.

Bộ đôi đi ra. Họ đứng trước các hiệp sĩ, Julius mở lời:

_Đây là Rina, cô ấy sẽ giúp chúng ta tìm đường đến đó.

*Đùng đùng*

Sullivan khi nhìn thấy cái vẫy tay chào của Rina thì như trúng tiếng sét ái tình. Tim anh chàng hẫng một nhịp, nhưng không tốn nhiều thời gian để lấy lại bình tĩnh, anh bước tới chào hỏi:

_xin chào, tôi là Sullivan từ học viện phép thuật Cryostella, rất vui được gặp.

Rina chỉnh lại kính:

_Tôi đã nghe về anh qua lời kể của July... E hèm, anh Julius, hân hạnh được gặp.

Cả hai bắt tay nhau.

Trái tim của Sullivan đang đập mạnh hơn khi lần đầu tiên chỉ một cái bắt tay lại làm cậu trai trẻ ấn tượng như thế mặc cho trước kia cậu cũng từng hẹn hò với vài cô gái khác.

_Cậu...ổn không? Rina hỏi Sullivan đang đổ mồ hôi đầy trán, cô đưa cho anh bạn một chiếc khăn tay.

Sullivan giật mình, lấy tay lau đi mồ hôi trên trán, khi nhìn vào ánh mắt lo lắng của Rina làm anh chàng càng căng thẳng hơn, giọng anh ra bắt đầu run:

_T, tôi ổn, thưa cô…

Nhớ về hình tượng của bản thân, Anh chàng hít một hơi thật sâu, lấy lại giọng nói trầm ấm của mình:

_Cảm ơn anh Julius, người anh đưa tới rất hữu dụng, vậy...chúng ta bắt đầu được chứ?

Skibidi bop mm nada ****

Không tốn quá nhiều thời gian để đoàn người đến với hầm ngục. Khi tiến vào, Jin có hỏi Julius:

_Ê, Julius.

_Sao vậy?

_Cậu với Sullivan có quan hệ gì với nhau vậy.

Sullivan đi ngay đằng trước giới thiệu:

_Julius “Caesar” Crystallia, thành viên của hoàng gia Crystallia, anh ấy là khóa trên của tôi hồi còn ở học viện.

Jin gật đầu:

_Ồ, ra cậu là tiền bối của cậu ta, còn là con nhà nòi nữa, thảo nào mà người ta kính trọng cậu thế.

Julius xua tay:

_Không có gì, tôi cũng chỉ là một nhà mạo hiểm bình thường mà thôi.

Đoàn người di chuyển đến một ngã tư, Sullivan lệnh cho tất cả tạm dừng, Rina hỏi Sebas đứng cạnh:

_Chúng ta đến gần lắm chưa?

Sebas đáp:

_Tôi không nhớ đường đâu, Julius bảo cậu có thể dùng kĩ năng “ dò đường” gì đó mà, thử xem.

_Ừm, xem ra chúng ta không có nhiều lựa chọn nhỉ.

Rina lúc này bắt đầu thể hiện kĩ năng. Cô quỳ xuống đất, lấy trượng phép vẽ ra ba hình tròn, sau đó cô bắt đầu niệm chú. Một cơn gió thổi đến, lay nhẹ mái tóc đỏ đang phát sáng rực rỡ của Rina, ba vòng tròn phát ra ánh sáng vàng kim rồi chóng vụt tắt. Bên trong vòng tròn xuất hiện một chú chim cắt, một con rắn và một con thỏ, khuôn mặt của Rina sáng lên những đường kẻ màu sắc. Cô đứng dậy, đột ngột hôn vào môi Julius đứng cạnh tường. Sau đó đến chỗ Sullivan đang ngớ người trước những gì mình vừa thấy:

_Anh biết điều khiển triệu hồn không?

Sullivan lúng túng:

_À, à, tôi biết.

_Đưa tay cho tôi.

Sullivan đưa tay ra, Rina chạm vào tay anh. Sau một cú vuốt nhẹ, bàn tay của Sullivan đã ánh lên một biểu tượng màu vàng, Rina nói tiếp:

_Sullivan điều khiển con chim, tôi điều khiển con thỏ, còn anh Julius điều khiển con rắn. Chúng tôi sẽ điều khiển đám triệu hồn đi dò đường, phiền các vị ở đây hãy bảo vệ chúng tôi.

Nói xong, hai bên Sullivan và Rina nằm xuống đất, trong khi Julius gọi anh em đến cạnh:

_Mọi người chuẩn bị nhìn tôi hóa thành Rykard này.

_Julius!- Rina hô lớn.

_Rồiiiii.- Julius đi đến.

Anh nằm xuống, dò đường cùng những người kia.

30 phút trôi qua, Sullivan là người tỉnh dậy đầu tiên:

_Thế nào rồi thưa ngài?- Một hiệp sĩ đến hỏi thăm.

Mọi người thất vọng sau cái lắc đầu của Sullivan.

Sau đó 10 phút, Rina tỉnh dậy, trong ánh mắt trông chờ của mọi người, cô nói:

_Tôi...đã bị lạc.

Tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn vào Julius người vẫn đang nằm bất động.

1 tiếng nữa trôi qua, khi sự kiên nhẫn của tất cả mọi người đang dần cạn kiệt thì Julius tỉnh dậy và đi theo anh là một tin tốt:

_Tôi thấy nó rồi.

Rina nghe vậy liền sờ vào vòng tròn trên mặt đất, gọi con rắn về. Cô sau đó thả nó ra:

_Đi theo nó.

Con rắn đi thẳng. Nó cùng với những người đi cùng di chuyển qua một đoạn đường dài, cả đoàn phải đi qua nhiều ma, xương và Zombie. Sau một hồi chiến đấu vất vả, mở ra trước mắt họ là cánh cửa thư viện lớn đó:

Sebastian:

_Tôi lại nhớ về trải nghiệm ngày hôm đó rồi.

Tyrant:

_Mới có ngày hôm kia thôi.

Julius:

_Như nội dung trong thư, Sullivan. Chỗ này thật sự rất chill.

Cả đoàn đẩy cửa đi vào. Sullivan và Tất cả những người tham gia đều choáng ngợp trước khung cảnh mà họ đang được chứng kiến, thư viện vốn đổ nát âu cuộc chiến nay lại sáng sủa và khang trang đến lạ:

Sullivan:

_Anh Julius, trong thư anh bảo là…

_Ờ, không phải là mình em bất ngờ đâu. Chẳng có ai trong chúng ta biết chuyện gì đang xảy ra cả.

Mặc kệ những câu hỏi, tập trung vào công nghệ trước mắt. Sullivan ra lệnh cho toàn bộ quân thu thập tất cả những quyển sách họ nhìn thấy. Về phía nhóm the boy, bọn họ đi xung quanh xem có tìm được gì hay ho không. Sau 1 hồi đi đi lại lại, Julius phát hiện ra một công tắc bằng đá, giẫm lên nó. Qua góc nhìn của mình, anh phát hiện ra một cánh cửa ẩn cần hai người đứng lên công tắc bằng đá để kích hoạt. Sau khi gọi mọi người đến, công tắc dễ dàng được kích hoạt. Cánh cổng mở ra, bên trong là một căn phòng cũ kĩ, với sách vở và đá sao vứt đầy căn phòng. mọi người đi vào và kiểm tra:

Jin:

_Hmm, cảm giác như có kẻ nào đó đã ở đây.

Sebastian:

_Rõ ràng, hắn chắc chắn là đang nghiên cứu gì đó.

Rina:

_Tài liệu này... Chúng nói về Abyss sao?

Julius:

_Tại sao lại có kẻ nào nghiên cứu về thứ nguy hiểm này?

Bất chợt, Julius chú ý đến bức tường đối diện cửa ra vào, anh nhìn chằm chằm vào nó. Julius bước đến, dứt khoát rút kiếm ra rồi vung vào bức tường, lập tức bức tường đó biến mất, mở ra một cánh cửa ẩn.

Julius:

_Này mọi người.

Năm người Sebastian, Julius, Jin, Tyrant và Rina nhìn vào cái tay nắm cửa. Tất cả đều chần chừ không biết ai sẽ mở cánh của ra thì Jin đã nhanh tay nắm lấy cơ hội. Anh đẩy cửa ra, một căn phòng trống, ở trung tâm căn phòng là một vị hiệp sĩ với bộ giáp bạc sáng loáng, chiếc mũ cách điệu theo hình đầu của loài sói, trên tay anh ta là thanh kiếm đại đỏ tươi như máu. Anh ta khẽ nhìn lên, căn phòng bị bao phủ trong kết giới, khi mọi người còn đang hoang mang, Jin đã rút cặp song kiếm của mình trước thanh kiếm đỏ tươi đang chĩa về phía mình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play