Xin chào những kẻ đi lạc vào câu chuyện này, các ngươi đang mong chờ câu chuyện như thế nào? ha những người anh hùng giải cứu thế giới? con người trung thành với nghĩa vụ của bản thân? hoặc chỉ đơn giản là sự mạnh mẽ và ngầu lòi? Hôm nay, trước ánh sáng của ngọn lửa ấm này, câu chuyện mà ta sắp kể là thứ mà các ngươi chưa bao giờ nghe qua. Chào mừng đến với STJ^2.

Trong hầm ngục tăm tối, một gã kiếm sĩ với chiếc áo choàng đen, tay phải cầm thanh kiếm đại, tay trái cầm ngọn đuốc. Hắn dạo bước xuống cầu thang xoắn, đôi mắt không mí cẩn thận nhìn ngó, cảnh giác với mọi thứ xung quanh. Đi hết cầu thang, nó dẫn anh đến một hành lang với vài căn phòng nhỏ hơn. Vừa đi, anh vừa chú ý đến những thứ lấp ló đằng sau chiếc rào sắt rỉ sét nặng ở gần đó:

_đây là...à không, đây từng là nhà tù.

Anh ta sau đó tiến đến một căn phòng. Ngồi xuống lớp rêu phong, cắm cây đuốc vào một cái khe cắm rỉ sét đã gần như không thể sử dụng. Anh thở dài moo5j tiếng, có vẻ dù ở nơi tăm tối và ẩm mốc, vị kiếm sĩ vẫn có thể tạm thời thoải mái trong giây lát.

Đặt thanh Claymore to vài dài xuống đất. Jin mở bọc đồ ăn ra, nắm cơm trên tay là một số ít những thứ gợi nhớ những kỉ niệm đẹp trong anh đến quê nhà nay đang chìm trong chiến loạn. Jin Thở dài một tiếng.

“không có thời gian để nghĩ ngợi đâu”

Sau đó anh ăn ngấu nghiến miếng cơm nắm trên tay.

Jin lấy từ trong áo một chiếc khăn vải màu hồng với nhiều họa tiết hoa ở trên. Lau đi cơm trên miệng, cất chiếc khăn đi rồi đứng dậy, cầm lại trang bị. Vị kiếm sĩ trở lại hành trình.

Đi qua dãy hành lang, Jin liên tục quan sát xung quanh. Anh đặc biệt chú ý tới những bộ xương và xác chết bị xích trong những căn phòng lao. Một tiếng động từ xa làm Jin giật mình, anh bất giác lùi lại. Những tiếng động vẫn vang lên dồn dập trong góc khuất. Rồi bất thình lình một con xương lao ra từ ngã rẽ, cặp xương tay của nó đã không còn nguyên vẹn, chúng được vót nhọn.

Nhận ra con quái vẫn chưa phát hiện ra mình, Jin chạy đến, đâm trực tiếp thanh kiếm về phía trước chia đôi cơ thể con quái khiến nó ngã xuống, nhưng con xương không chết, nó cố bò đến phía của Jin. Nhưng anh chỉ đơn giản là giẫm mạnh xuống cái đầu của con quái. Xương sọ vỡ nát, lần này thì nó chết hẳn.

Jin nhìn vào cặp tay đầy máu của nó, khuôn mặt nhăn nhó tỏ rõ vẻ khó chịu:

_Ôi trời, ngươi đã hai bao nhiêu người rồi...- Jin lầm bầm.

Rồi anh nhìn vào cái hẻm mà con quái vừa xuất hiện, bất ngờ Jin phát hiện một người đang ở trong đó, họ ngồi bệt dưới đất, thân thể loang lổ trong màu đỏ. anh bước tới, cúi xuống hỏi người lạ mặt:

_này, anh có sao không?!

Jin tính lấy băng gạ để che vết thương hở. Nhưng người đang ngồi đưa tay ra ngăn anh ấy làm việc vô ích. Sau đó cánh tay của người này rơi xuống. Anh ta đã chết.

Jin sững sờ, nhưng sớm lấy lại bình tĩnh. Anh lấy ra từ trong túi một con hình nhân giấy đặt vào thi thể của vị hành giả xấu số. Thu hết hành lý của người này, sau đó đứng dậy, chắp tay:

_mong hình nhân sẽ dẫn đường cho anh đến với Tenshin, người bạn xa lạ.

Sau khi kính cẩn hành lễ, Jin tiếp tục đi. Chẳng mất bao lâu anh chạm trán một toán xương vừa giết hại một ai đó. Jin rón rén đến gần tính đột kích chúng nhưng đột nhiên có thứ gì đó làm anh dừng lại. Jin phát hiện một trong số chúng cầm cung.

"rồi, phức tạp rồi."- Jin nghĩ.

Nhanh trí chạy vào một căn phòng gần đó. Bọn xương đã phát hiện ra có người ở gần, chúng theo bản năng chạy về phía nơi phát ra tiếng động. Jin sau khi núp vào chỗ an toàn liền lấy ra chiếc rìu nhỏ. rất nhanh, anh bước ra bên ngoài. đối mặt với đám xương hung hãn. Ánh mắt của Jin không hề ánh lên một nét sợ hãi, như một chiến binh dày dặn trận mạc. Anh vung tay ném chiếc rìu, nó xuyên qua đám xương trắng cầm vũ khí cận chiến và bay thẳng đến con xương cầm cung.

*phập* cạch.

Chiếc rìu ghim thẳng vào giữa đầu con xương trắng làm nó lùi ra, đứng đơ ở đó. Thấy con xương cầm cung bị vô hiệu hóa, Jin tự tin bước đến. khi đã cách bọn xương một đoạn khoảng 1m, anh quay đầu lại, rút thanh kiếm thứ hai sau lưng, vung một nhát chém đôi loại bỏ từng con xương trong lúc khéo léo né tránh đòn tấn công chậm chạp từ chúng. Từng đường kiếm tuy nặng nề nhưng lại chính xác vô cùng chém vào các khớp nối của lũ xương dễ dàng loại bỏ đi các phần chân tay cầm vũ khí của chúng.

Sau khi tặng mỗi con một cú dập vào đầu, Jin tiếp tục di chuyển. Lúc này, đối mặt với anh là một cái hố tròn như cái giếng cạn. Phát hiện bên dưới có ánh sáng, Jin tính nhảy xuống, rồi đột nhiên anh dừng lại. Khi quan sát xung quanh, anh đã phát hiện ra một viên gạch phủ rêu ở gần đó có điều khác thường:

"lớp rêu của nó như bị ai đó chạm vào vậy"- Jin nghĩ.

Anh tiến lại gần, đưa tay sờ vào lớp rêu, dù qua găng tay nhưng Jin vẫn cảm nhận được dấu hiệu bị tác động của viên gạch. Không chần chừ, anh gõ mạnh chuôi kiếm vào viên gạch. Liền sau đó, mặt đất rung lên, một chiếc cầu thang xoắn khác mọc dần xuống từ vị trí cái lỗ.

Không ngần ngại, Jin chạy nhanh xuống cầu thang, ánh sáng dần bao phủ lấy anh. Và khi xuống đến nơi, mở ra trước mắt anh là một cánh cửa khổng lồ bao bọc trong ánh sáng và cây cỏ. Ánh sáng tự nhiên phát ra từ đám rêu xanh lam và những bông hoa tím hồng mọc ngược trên vách tường đá dày.

Phát hiện thấy cánh cửa lớn đã sẵn mở, Jin tò mò tiến vào, vừa vào đến nơi, đập vào mắt anh là một cái thư viện lớn với vài chục kệ sách cao gấp ba lần một người. Jin bước đi vào sâu trong. Đang mải ngắm những chiếc kệ thì đột nhiên, Jin nghe thấy tiếng gì đó, giống như tiếng thịt bị xé ra, sau đó là tiếng hút sùn sụt. Khi đi sâu hơn, anh phát hiện một tấm mạng nhện lớn với 4 người đang bị trói kín bằng tơ nhện và bị ghim chặt trên tấm mạng lớn. Anh chàng nhanh chạy đến gần, phát hiện một người ở ngoài cùng đang giãy giụa mạnh, Jin trèo lên chiếc mạng, dùng dao mở bịt miệng cho họ. Người được giải cứu sau đó hít lấy hít để như người đuối nước vừa được vớt lên. Sau khi lấy lại được hơi thở, anh chàng tóc cam liền cảnh báo:

_trốn đi mau, Đừng gây tiếng động lớn.

Jin còn chưa hiểu tại sao, anh liền nghe thấy tiếng cái gì đó nhiều chân đang bò đến đây. Phản ứng rất nhanh, Jin nhanh chân nhảy khỏi tấm mạng và trốn ra đằng sau nó. Ngay sau đó, một con nhện khổng lồ đi ra từ trong bóng tối, nó dùng hai chiếc càng trước miệng gắp lấy một người đang bị trói dù anh ta ra sức la hét trong tuyệt vọng mặc cho cái miệng bị bịt kín. Jin nhìn cảnh tương trước mắt, đôi mắt nổi lên ngọn lửa giận. Khi con nhện quay người bỏ đi, Jin chạy lại ra phía trước để nói chuyện với thanh niên kia:

_Im nhé, tôi sẽ cứu cậu.

Anh lấy con dao rạch từng đoạn tơ dày nhưng dễ cắt, thanh niên bị bắt dễ dàng được giải thoát. Anh ta lau bớt đi tơ nhện trên người rồi nói:

_cảm ơn, hãy trốn đi trước đã.

Sau khi núp ở một kệ sách lớn gần đó, Jin hỏi:

_các anh bị tấn công bằng cách nào?

Anh chàng kia đáp:

_Chúng tôi đã bị con nhện đó dùng một cái mạng khổng lồ tẩm độc gây mê vây lấy từ trên đầu, từ mùi hương đến cách loại độc thấm vào da làm người ta dễ chịu và ngất đi cũng là lần đầu tôi thấy.

Jin hỏi:

_Tôi chưa từng đánh nhau với con nhện nào to thế, cậu có kế sách nào không?

Thanh niên xoa cằm, anh bắt đầu màn suy luận của mình:

_Con nhện khổng lồ đó là côn trùng, tôi đoán nó sẽ bị yếu thế trước lửa. Bây giờ, hãy quay lại chỗ cái mạng lớn kia, núp sau cái mạng nhện, tôi sẽ ném “nước hoa” để gây cháy nó, sau khi trúng, anh tập trung tấn công nó. Được không.

Jin gật đầu:

_ờ, chiến nào. Mà... Anh vừa nói là nước hoa á? Nó là gì vậy?

Anh chàng với mái tóc cam bật cười:

_ha ha, rồi anh sẽ biết.

Hai người nhanh chóng quay lại núp sau tấm mạng lớn, không quên thì thầm cố trấn an hai người bạn còn lại vẫn đang bị mắc kẹt trên tấm lưới.

Rất nhanh sau đó, con nhện quay lại nó phát hiện ra một con mồi đã trốn thoát, nó gầm lên một tiếng đầy giận dữ. Tiếng thét chói tai làm hai người núp ở gần đó choáng váng, anh chàng tóc cam vô tình làm rơi chai thủy tinh, anh luống cuống nhặt lên.

"may mà nó còn nguyên vẹn"- anh ta thở phào.

Anh bạn sau đó lấy lại bình tĩnh, nhắm chuẩn, và sau đó thực hiện một cú ném chuẩn xác về phía con nhện, chiếc bình thủy tinh vỡ ra trên lưng con nhện, một làn khói độc mang mùi thơm lan tỏa nhanh chóng. sau đó, từ tay trái anh chàng phóng một chiếc phi tiêu rực cháy phi thẳng về phía làn khói nơi con nhện đang đứng. Lửa hận thù nhanh chóng bùng lên, con nhện khổng lồ cháy sáng như cây đuốc sống, nó hoảng loạn chạy quanh. Jin ngỡ ngàng, anh há hốc mồm, mắt và lưỡi lòi ra cả ngoài:

_ đ, đó là nước hoa mà cậu nói đó hả?!

Tóc cam bình tĩnh đáp:

_ừ, chính xác, nhưng...sao tôi có cảm giác con nhện này không bị sao ấy nhỉ.

Cả hai còn chưa kịp phản ứng trước ngọn lửa khổng lồ kia thì hàng loạt tiếng chân dồn dập đã thu hút sự chú ý của hai anh trai, rất nhiều những con nhện nhỏ bò lúc nhúc ra từ trong bóng tối, đen kịt cả một vùng

Hai người bị trói trên tấm mạng nhện đã được giải cứu khỏi nanh vuốt của con nhện hung hãn. Một anh bạn hét lên:

_trời ơi! Chút nữa là tôi làm mồi cho chúng rồi!

Jin trấn tĩnh lại:

_bình tĩnh nào bro.

Anh sau đó hỏi anh bạn tóc cam:

_anh bạn, anh là thuật sĩ?

người bạn cũng lấy lại cảnh giác:

_ừ.

Jin vào tư thế chuẩn bị chiến đấu:

_Buff cho tôi nhé.

Jin móc cặp kiếm ra, mài chúng với nhau và phủ chúng trong lửa, anh bạn ở một bên cũng bắt đầu niệm chú, sau một lúc, một vùng ánh sáng xanh bao bọc lấy Jin.

Buff đồ đầy đủ, Jin xuyên qua mạng nhện, nhảy lên chém tới tấp vào đám nhện nhỏ, ngọn lửa từ thanh kiếm đã thiêu cháy bớt tơ nhện, anh bạn kia không đứng nhìn, chạy đến giải thoát cho hai người đồng đội. Họ ngã xuống từ mạng nhện:

Anh chàng lại niệm chú, sau đó cố đỡ hai người đồng đội của mình dậy:

_hai người ổn không?

_kuhh, không ổn, cơ thể tôi còn hơi tê-Một người trong số họ đáp.

_ồ, độc của nó ngấm khá sâu rồi, thần chú sẽ cần vài phút để phát huy tác dụng.- Tóc cam lo lắng.

Một tiếng hét lớn từ xa vang tới làm tất cả giật mình, con nhện lớn đang dần hết cháy, nó điên cuồng lao tới phía của Jin, nhưng chưa đi được nửa đường thì *Rầm!* *bang!* *bang!* *bang!*

Tiếng mở cửa lớn bị đạp sang kéo theo tiếng súng vang lên, đánh động đến tất cả những người ở trong thư viện đang bắt lửa lúc đó, bốn kẻ mặc đồ như thợ săn trong Bloodborne từ cửa bước tới, gã áo đỏ với chiếc mũ phớt, tay cầm khẩu súng tỉa bắn một phát chính xác vào chân con nhện làm nó dừng lại ngay lập tức. Anh ta nhếch mép, hô lớn với những người ở trong:

_Đám nhện con giao lại cho mọi người.

Nhân lúc nó đang bị phân tâm, Jin liền chạy tới. Vung song kiếm chém đôi đứt một chân của nó. Máu bắn xối xả từ vết thương, con nhện hét lên đầy đau đớn, nó cắn một nhát vào vai Jin, may mắn được anh bạn cung thủ thú nhân bắn yểm trợ một nhát ngay vào mắt của nó khiến con quái phải lùi lại. Thấy thế địch vừa đông vừa mạnh, con nhện cũng biết khó mà lui, nó đu tơ lên trần hang. Kéo theo đó, đám nhện con nãy còn hung hãn cũng bắt chước mẹ nó đu tơ vào bóng tối, cảnh tượng hỗn loạn trước đó biến mất nhanh đến kì lạ. Thấy hành động vừa rồi của đàn nhện, đám người mũ phớt liền xả súng lên trên theo hướng của con nhện mẹ. Những viên đạn bay tới như vũ bão nhưng không có gì xảy ra, kể cả vết thương từ hai chiếc chân gãy của con nhện mẹ trước đó cũng không có nổi một vết máu rơi xuống.

Nhưng ta quay lại với Jin, người vừa bị cắn bởi con nhện đang quằn quại trên đất bởi chất độc từ vết cắn:

_may mà tôi ở đây đấy nhé.

Anh chàng thuật sĩ nhanh chóng chạy đến. Sau khi băng bó vết thương, anh liền thi triển thần chú, theo sức vận của anh bạn, chất độc dần biến mất, vết thương cũng đang lành lại với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường. Những vùng da thâm tím do độc cũng đang nhỏ dần, làn da nhợt nhạt, hốc hác, vã đầy mồ hôi của Jin đã hồng hào trở lại, anh thở dốc, lồm ngồm ngồi dậy:

_cảm ơn anh bạn, mà...cậu tên gì?

Anh bạn uống một bình mana, sau đó tự xưng:

_tôi? Tyrannitar, cứ gọi tôi là Tyrant.

Sau 3 giây im lặng bao trùm, bốn người kia cũng đi đến, anh chàng râu ria dẫn đầu đoàn hỏi:

_các vị không sao chứ?

Nhưng sự thoải mái tan biến ngay sau đó. Đôi mắt vốn đầy sự thoải mái của gã xạ thủ bỗng trở nên nghiêm trọng khi một tiếng đâm vang lên.

Từ đằng sau, Con nhện mẹ trốn ở trên đã sà xuống,  nhanh như cắt ngoạm lấy đầu của cô gái đứng cuối đoàn, hai chiếc răng nanh đầy độc găm thẳng vào cổ cô, hai chiếc càng nhỏ siết chặt lấy vai cô ấy. Phần còn lại của cô gái bị kéo lên cao, anh chàng xạ thủ như một tia chớp lấy khẩu súng lục từ trong túi, bắn 2 phát vào con nhện mẹ. Tiếng súng vang lên như hiệu lệnh, các thành viên khác của nhóm thợ săn đều hướng vũ khí về phía con nhện mẹ, riêng chỉ có một anh chàng nhìn khá non trẻ còn sững sờ. Hỏa lực từ mọi phía đều hướng thẳng về phía con quái nhưng tác động của nó đã bị giảm đến đáng kể vì con nhện khổng lồ đã bọc bản thân trong một lớp kén cứng như đá.

Bằng phản xạ phi thường, anh bạn xạ thủ đã bỏ qua lớp vỏ không thể xuyên phá kia mà chọn đẩy nòng súng tỉa lên trên. Sau đó bắn hết băng đạn về phía sợi tơ đang giữ con quái nhện trên không, sợi tơ dày bị dính đạn dần lung lay, không giữ nổi sinh vật to lớn.  Con nhện rơi xuống đất, lớp vỏ của nó vỡ ra. Các xạ thủ nhân cơ hội nạp lại đạn. Cứ ngỡ chiến thắng đang ở ngay trước mắt thì không biết từ khi nào từ trên trời, một mạng lưới tơ khổng lồ đang rơi xuống đầu của tất cả. Rồi nó rơi trúng, trói tất cả vào trong như một đàn cá mắc lưới. Chiếc lưới tơ nặng nề đến mức kéo tất cả xuống đất. Lúc này, con nhện mẹ kêu lên một tiếng rồi phun một cục đờm đầy chất độc béo ngậy, đàn con trốn trên trần nhà cũng theo lệnh mẹ phun một cơn mưa đờm.

Trong tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc, một tia sáng xanh vụt qua. Chẳng ai kịp thấy gì ngoài con nhện mẹ bất ngờ bị chém làm đôi, một anh chàng pháp sư tóc dài trắng xuất hiện từ cánh cửa lớn của thư viện, ngay phía sau xác con nhện bị tách ra, nhanh như cắt anh lao tới, vung cây trượng phép ném một quả Flash trắng màn hình, cả khu thư viện trong tích tắc hóa Mặt Trời, ánh sáng vừa hết. Ta liền thấy vài chục con nhện nhỏ rơi xuống như mưa. Nhảy lên xác con nhện lớn để lấy đà, anh chàng tóc trắng phi thân lên giữa không trung, tra thanh Katana vào vỏ, sau một cú vung đao, một ánh sáng xanh lóe lên, hàng trăm lưỡi đao xanh hình trăng khuyết bay tới băm vằm lũ nhện con đang rơi giữa không trung, xé xác chúng thành hàng nghìn mảnh. Giúp những người chịu áp chế từ đám tơ lớn trước đó lần đầu được trải nghiệm tắm máu quái vật, anh chàng tóc trắng sau đó đáp đất đẹp mắt, tra lại kiếm vào bao rồi hỏi mọi người bằng tông giọng lạnh lùng:

_Mọi người ổn không?

      Chapter 1: Julius, Jin, Tyrant and Sebastian.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play