Ánh sáng trong mắt Tiền thị lập tức tắt ngấm. Những người khác trong nhà cũng vậy, nhưng chẳng ai phản bác, nhà nghèo, đổi được gạo vẫn là quan trọng nhất. Có no mới nghĩ đến ăn ngon.
Bỉnh Ôn Cố vẫn khuyên: “Nương, người nhà mình ai cũng thiếu chất, cần phải bồi bổ. Năm nay Tết nhà mình còn chưa được ăn miếng thịt nào, giờ có cá rồi thì cũng nên cải thiện chút. Đến mùa thu hoạch, cả nhà mới có sức mà làm.”
Lương thị vốn định từ chối, nhưng nhìn người con trai đã gầy guộc mà vẫn đứng thẳng, ánh mắt kiên nghị, lại chẳng thể nói ra lời.
Không hiểu sao, bà cảm thấy con trai mình sau cơn bệnh như đã đổi khác.
Lương thị cắn răng nói: “Được, vậy tối nay nấu hai con cá, thêm ít rau dại, để cả nhà ăn ngon một bữa bồi bổ. Còn lại, mai đem bán đổi lấy gạo.”
Lũ trẻ Bỉnh gia reo hò ầm lên, người lớn trong nhà tuy không biểu hiện rõ ràng như bọn trẻ, nhưng ai nấy đều cười tươi như hoa, giống như đang ăn Tết vậy.
Lúc này không phải lễ Tết gì, cả thôn đã lâu không ai được ăn thịt, bên Bỉnh gia vừa mới cho cá vào nồi, hương thơm đã bay khắp hàng xóm láng giềng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT