Bà ta vừa nghĩ vừa mơ tưởng Bỉnh gia sẽ mời, thế là bà ta liền sẵn đà ở lại, còn gọi cả lũ con cháu đến.
Toàn là lũ trẻ, Bỉnh gia chẳng lẽ dám không cho ăn?
Tiếc là Bỉnh gia khác người. Họ nghèo đến độ đáy nồi cũng sạch bong. Vương thị vài tháng chưa được ăn thịt, chứ Bỉnh gia đã hơn một năm không được ăn miếng nào.
Cho nên dù Vương thị nói vậy, cũng không ai trong Bỉnh gia lên tiếng mời.
Nhưng nhà vẫn còn nợ Vương thị tiền, Lương thị không thể quá đáng quá, bèn giả vờ không hiểu ý, đứng dậy cười niềm nở nói: “Bà đến rồi à, có chuyện gì vậy?”
Vương thị thấy Lương thị không đón lời, biết ngay bà không định giữ mình lại ăn, trong lòng mắng Bỉnh gia keo kiệt.
Nhìn cái nhà xập xệ của họ, cũng chẳng lạ. Khách đến mà gặp bữa cơm cũng không mời một miếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play