Cho nên cậu còn mong Khương Húc quên luôn không trả. Nhưng giờ hắn đã nhắc, rủ cùng đi mua thì… thì cũng được thôi.
Đây là lần đầu tiên cậu và Khương Húc “đi chơi”, dù là đi cửa hàng văn phòng phẩm.
Cây bút của Lạc Từ chỉ là loại bút nước bình thường, hai nghìn một cây, lẽ ra vào lấy rồi mua luôn là xong. Nhưng Lạc Từ không nỡ chia tay với Khương Húc quá nhanh, liền cố ý nói: “Cậu có gấp không? Nếu không thì để tôi mua thêm vài thứ nữa.”
Khương Húc vốn còn đang vắt óc nghĩ cách làm sao để kéo dài thời gian ở cạnh Lạc Từ, ai ngờ cậu lại chủ động nói muốn mua thêm, đúng là trúng ý hắn. Khương Húc nhướng mày cười nhàn nhạt: “Không gấp, lớp trưởng cứ thoải mái mua, tôi cũng mua ít đồ.”
Thế là hai người bắt đầu “giả vờ” dạo quanh cửa hàng văn phòng phẩm không mấy lớn.
Tiệm này làm ăn rất tốt, ngoài đồ dùng học tập còn bán thêm đồ chơi, phụ kiện nhỏ kiểu thời trang rất được các nữ sinh yêu thích. Lúc này trong tiệm đã có hơn chục người, nữ nhiều hơn nam, có vài người nhận ra họ, cứ liên tục liếc trộm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT