Tim Khương Húc đập như trống, vừa vui sướng vừa hồi hộp, nhưng ánh mắt vẫn không kìm được mà cũng dán chặt vào người đối diện.
Đôi mắt bạn nhỏ này thật sự rất đẹp, dài mà không nhỏ, đồng tử màu nâu sáng lấp lánh, tựa như tuyết trắng trên đỉnh núi cao không vương chút bụi trần, lạnh lẽo mà trong trẻo. Mũi cậu cũng rất đẹp, thẳng và cao, bên cánh mũi còn có một nốt ruồi nhỏ khó thấy, môi thì vừa phải, hình môi như cánh hoa, hồng hào mềm mại… Không biết nếm thử một cái thì sẽ có vị gì?
Cả hai cứ thế nhìn nhau đến ngẩn người.
Lý Tĩnh kinh ngạc nhìn Lạc Từ, rồi lại nhìn Khương Húc, lại quay về nhìn Lạc Từ, trong đầu nhảy ra hàng tá dấu chấm hỏi. Cô nhẹ nhàng đẩy bạn cùng bàn: "Hai người họ bị ánh mắt của nhau mê hoặc rồi à?"
Bạn cùng bàn của Lý Tĩnh là Chu Oánh Oánh, một cô gái cực kỳ nhút nhát, có lẽ là tự ti, mặt cô có nhiều mụn trứng cá. Dù trán được mái dày che phủ, nhưng má thì không giấu được, nên thường ngày cô luôn cúi đầu, ít nói chuyện với người khác.
Bị Lý Tĩnh kéo vào cuộc theo dõi, cô hơi ngượng, lén liếc nhìn Lạc Từ và Khương Húc, khẽ nói: "Chắc là vậy…"
"Không thể nào?" Lý Tĩnh hơi không thể chấp nhận nổi, lớp trưởng của bọn họ nổi tiếng là lạnh lùng kiêu ngạo mà, sao có thể bị nhan sắc của người ta mê hoặc chứ? Hơn nữa hôm qua lớp trưởng còn tỏ ra không ưa gì Khương Húc nữa kìa. Cô nàng thật sự thấy khó hiểu, thấy hai người kia vẫn còn đang nhìn nhau, liền buột miệng hỏi: "Hai người thích nhau rồi à?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT