Sau khi vào đông, thời tiết lạnh đi trông thấy. An Tình hình như đặc biệt sợ lạnh, mới tháng 11 đã mặc áo phao, còn Bùi Chi Tấn đi bên cạnh thì vẫn chỉ một thân sơ mi với vest.
“Anh không lạnh à?”
Đây đã là lần thứ mấy An Tình hỏi câu này, Bùi Chi Tấn cũng không nhớ nổi nữa, bất đắc dĩ đưa tay ra trước mặt cậu.
An Tình khẽ nắm lấy, lòng bàn tay anh ấm áp thật, xem ra đúng là không lạnh, cậu gật đầu:
“Vậy thì được, lạnh là phải mặc thêm áo vào.”
Câu nói ấy nghe hệt như giọng điệu của một ông cụ non, chẳng giống một chàng trai hai mươi tuổi, mà cứ như một người bảy, tám chục.
“Không xuống xe à? Muộn rồi kìa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play