Đỗ Tư mã nghe vậy thì giận tím mặt, định bùng phát thì thấy ánh mắt Quý Trường Thiên đột nhiên lạnh băng.
Hắn thờ ơ phe phẩy quạt, đôi mắt hồ ly đa tình hơi nhếch lên. Dường như hắn đang cười, nhưng ý cười lại không chạm đến đáy mắt, cứ như một lớp băng mỏng nổi trên mặt nước.
Đỗ Tư mã bỗng rùng mình.
Trán hắn ta giật giật hai cái, khó khăn nuốt nước bọt, cố nặn ra một nụ cười gượng gạo rồi nói lảng sang chuyện khác: “Ôi trời, cái này... cái này là lời gì chứ, tiểu ca hộ vệ đã hiểu lầm rồi. Hạ quan tuyệt đối không có ác ý! Chỉ là quá lâu không gặp điện hạ, vui mừng quá nên đầu óc nóng lên...”
Vừa nói, hắn ta vừa vỗ vào trán mình, vẻ hối hận: “Là lỗi của hạ quan, đáng bị phạt, thật đáng bị phạt!”
Đỗ Tư mã tự phạt mình ba chén rượu, uống xong, hắn ta cười xuề xòa nói: “Mong điện hạ đừng trách tội.”
"Sao lại thế được," Ánh mắt Quý Trường Thiên trở nên dịu lại, biến về dáng vẻ tươi cười như thường ngày, như thể mọi chuyện vừa rồi chưa từng xảy ra, “Ta và Đỗ đại nhân có giao tình gì chứ, chỉ là một chén rượu thôi, đại nhân không cần khách sáo như vậy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT